RANH GIỚI - Trang 720

tôi cũng quên khuấy đi mất. Thôi thì lần này về có cả nàng về cùng nữa,
chắc bà sẽ vui lắm mà tha thứ cho cái sự vô tâm của tôi.

Mỗi lần nhắc đến bà, lại nhớ đến nụ cười móm mém với đôi mắt hiền từ.

Trong những trang hồi ức của cả tôi và nàng, hình ảnh bà như một sự che
chở lớn lao, ôm ấp vỗ về tuổi thơ của chúng tôi. Khi chúng tôi đang run rẩy
ngỡ ngàng trước những sóng gió đầu tiên của cuộc đời.

Những hình ảnh bình dị mộc mạc ở mái nhà tranh năm ấy. Nó như một

khoảng lặng yên bình, ấm áp trong tiềm thức của hai đứa. Góp phần nuôi
dưỡng mối tình thơ ngây ngô và dại khờ. Định hướng cho những lý tưởng
sau này của chúng tôi. Không chỉ là yêu mà còn là những nhận thức, tâm
niệm khác về cuộc sống, tình người...

Vì lẽ đó, dù không có mối quan hệ ruột thịt nào. Chỉ là sự tình cờ gặp

giữa sự sắp đặt của số phận, nhưng chúng tôi vẫn luôn gọi "bà" một cách
đầy tôn kính và thân thương.

.

****

.

Sau khi cũng nàng đi chọn mua mấy món đồ mang về tặng bà. Chúng tôi

rời thủ đô, tôi cho xe đi chầm chậm trên cao tốc Thăng Long - Nội Bài.
Cũng không cần gấp gáp lắm, về đó vẫn kịp bữa trưa mà. Nên cứ vừa đi
vừa tận hưởng những mát lành êm dịu của tiết thu nơi ngoại thành.

_Tối qua em ngủ ngon không ?

_Lạ nhà, mãi tới gần sáng mới chợp mắt được một chút.

_Thế sao dậy sớm vậy ? 7h30 đã thấy cuộc gọi nhỡ đầu tiên rùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.