RANH GIỚI - Trang 864

-Cô ơi, cô cứu con, cô cho con một con đường sống với. Con... biết tội

của con là không thể tha thứ !! Nhưng con xin cô.... - Hùng vẫn tiếp tục đập
đầu xuống bàn khóc lóc.

-Lúc mày kề dao vào cổ mẹ tao, thì mày nghĩ sao ?? -Tôi đập mạnh tay

xuống bàn rồi chỉ thằng vào mặt hắn quát lớn.

Hùng giật bắn người, rồi lại cúi gằm mặt xuống, nước mắt rơi lã chã.

Anh công an đưa tay ra hiệu cho tôi giữ bình tĩnh.

-Thôi được rồi, cháu cũng không phải loại táng tận lương tâm. Lúc cháu

rửa vết thương và băng bó cho cô, cô cũng nghĩ trong thâm tâm cháu vẫn có
sót lại một chút tính người. Nếu cháu thành tâm hối cải, và thành khẩn khai
báo. Thì cô sẽ viết cho cháu một cái đơn xin giảm án...

-Không được, con không đồng ý, nó phải bị trừng phạt thích đáng !!!! -

Tôi quay sang ngắt lời mẹ.

-Con à, phàm là con người ai cũng có những suy nghĩ nông nổi và lệch

lạc, nhất là thanh niên, đôi khi không kiểm soát được thì sẽ trượt dài trong
những sai lầm. Đánh người chạy đi chứ không đánh người chạy lại, thù nên
cởi không nên oán thì cái tâm của mình nó mới được thanh thản. -Mẹ nhìn
tôi nói.

-Nhưng ... ! - Tôi thở dài, mẹ nói cũng có lý. Nhưng vẫn còn quá sớm để

có thể nuốt trôi những phẫn uất và đau đớn trong lòng tôi mấy ngày qua.

_Con thử nghĩ mà xem, nếu không phải Hùng mà là tên cướp chuyên

nghiệp nào khác, liệu mẹ có còn được ngồi đây nữa không hay là nằm dưới
ba tấc đất rồi ?? -Mẹ tiếp tục lý giải cho tôi .

-Vâng ạ ! Con hiểu ! -Tôi khẽ gật đầu rồi ngoảnh nhìn đi chỗ khác, nghĩ

mông lung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.