RANH GIỚI - Trang 865

Hùng vẫn cúi gằm mặt xuống, mím chặt môi. Nước mắt vẫn chảy dài,

đôi vai run lên bần bật. Có lẽ hắn đã thực sự hối hận với những gì mình đã
gây ra.

-Thôi, giờ cô và em cứ về. Để bọn cháu tiếp tục củng cố lời khai rồi

hoàn tất hồ sơ để tòa án cùng viện kiểm sát sớm thụ lý và khởi tố. - Anh
công an đứng dậy mời tôi và mẹ bước ra ngoài.

Tôi dìu mẹ đi ra khỏi phòng tạm giam, thấy một người phụ nữ đang

đứng đợi ở ngoài. Khuôn mặt đầy lo lắng và tiều tụy.

Vừa thấy tôi và mẹ đi ra, chị ta vội bước lại quỳ xuống khóc nức nở.

-Cô ơi, cháu không nghĩ anh Hùng nhà cháu lại có thể gây ra những việc

tày trời như thế, mà nạn nhân lại chính là cô. Mong cô mở lượng hải hà nói
đỡ cho chồng cháu với, chồng cháu cũng chỉ là vì quẫn bách nên mới nghĩ
quẩn. Những thứ chồng cháu đã lấy của cô, cháu sẽ cố gắng thu hồi và trả
lại cô đầy đủ, chỉ mong cô... mong cô giúp chúng cháu. Không thì cháu...
cháu cũng không sống nổi.

-Cô đã nói với Hùng rồi, chỉ cần thành tâm hối cải, thì cố sẽ viết đơn xin

giảm án. Cháu đừng lo nghĩ gì cả.

-Cháu... cháu đội ơn cô ! - Người phụ nữ gục mặt xuống đất.

Tôi liền lại đỡ chị ấy dậy. Lòng cũng thương cảm thay cho người phụ nữ

này.

-Chị không phải làm như thế, dù sao cũng là chỗ quen biết, gia đình em

sẽ không gây khó dễ ! Chị yên tâm ! - Tôi nhẹ nhàng trấn an.

Sau đó tôi và nàng cùng với Hồng, Thủy đưa mẹ quay trở lại viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.