RANH GIỚI - Trang 971

Đưa Sơn về nhà nó xong tôi mới quay lại nhà mình. Khung cảnh ở nhà

cũng đã vương vấn hình ảnh nàng mấy ngày lưu lại đây chăm sóc mẹ.
Khiến tôi cứ đứng ngẩn ngơ một lúc.

- Hiếu về rồi à cháu? - Thấy tôi lách cách mở cổng, dì Thúy bước ra

mừng rỡ.

- Vâng! Mẹ cháu đâu dì? - Tôi vừa gạt chân chống xe vừa hỏi.

- Mẹ cháu đang nằm xem tivi. Lên nhà nghỉ một lát, dì nấu cơm xong

bây giờ đây!

- Vâng ạ!

Tôi bước vào. Mẹ đang tựa vào ghế sofa. Thấy tôi mẹ gượng dậy.

- Ấy mẹ cứ nằm đi! - Tôi vội chạy lại đỡ.

- Thôi, để mẹ ngồi, nằm nhiều oải hết cả người.

Tôi ngồi xuống cạnh mẹ, lúi húi xoa bóp chân tay cho mẹ.

- Sao trông sắc mặt con không được tốt, mà má sao trầy xước thế này? -

Mẹ nâng mặt tôi lên lo lắng nhìn.

- Dạ! Con bị... trượt cầu thang! - Tôi bối rối nói lấp liếm rồi lại cúi gằm

mặt xuống.

- Đi đứng cái kiểu gì thế ?

- Ôi, có chút xíu thôi mà mẹ, không vấn đề gì đâu! - Tôi gãi đầu cười.

- Đợi đến lúc anh ra vấn đề thì tôi mới phải gàn sao ? - Mẹ dứ ngón chỏ

vào trán tôi.

- Từ giờ con sẽ cẩn thận hơn mà! - Tôi lại lúi húi bóp chân cho mẹ tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.