RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 216

khi không biết cô là ai trong suốt thời gian qua.”

“Lẽ ra tôi nên nói với ông,” Celia nói. “Tôi thực xin lỗi.”

“Cô không phải xin lỗi đâu. Lẽ ra tôi phải đoán được qua cách viết về rạp

xiếc, cô không thể chỉ đơn thuần là một kẻ mộng mơ. Cô biết từng ngóc
ngách, rõ hơn hết thảy.”

“Tôi chỉ quen thuộc với nhiều ngóc ngách thôi. Không phải là tất cả đâu.”

“Hẵng còn những điều bí ẩn trong rạp xiếc ngay cả với chính ảo thuật gia

của nó ư? Thật là ấn tượng.”

Celia bật cười, và Friedrick đưa cô thăm quan xưởng của mình.

Khu xưởng được sắp xếp sao cho phía trước hầu hết là các bản vẽ thiết kế

và phác thảo, trải dọc theo những bàn dài đầy những bộ phận khác nhau và
mùn cưa, những ngăn kéo đầy ắp bánh răng và dụng cụ. Celia lắng nghe
chăm chú khi ông miêu tả toàn bộ qui trình, cô hỏi tỉ mỉ những khía cạnh cả
về kĩ thuật lẫn về sáng tạo.

Ông ngạc nhiên thấy cô nói trôi chảy tiếng Đức, dù cả hai chỉ viết thư cho

nhau bằng tiếng Anh.

“Tôi nói các ngôn ngữ dễ hơn so với đọc hay viết chúng,” cô giải thích.

“Có gì đó trong cảm nhận về các âm thanh. Tôi có thể bỏ công viết ra giấy
nhưng chắc chắn kết quả không ra sao cả.”

Dù mái tóc đã điểm bạc, Friedrick trông trẻ hơn khi ông mỉm cười. Celia

không thể rời mắt khỏi đôi bàn tay ông khi ông chỉ cho cô những cơ chế tinh
vi của đồng hồ. Cô hình dung những ngón tay ấy đang viết từng lá thư cô đã
nhận và đọc biết bao lần tới mức thuộc làu, và thấy thật lạ khi cô cảm thấy
ngượng ngùng với một người mà cô đã biết rất rõ.

Ông cũng nhìn cô chăm chú như thế khi họ bước tới những giá để đồng

hồ ở những giai đoạn lắp ráp khác nhau. “Tôi có thể hỏi cô một điều được
không?” ông nói khi cô nhìn bộ sưu tập những bức tượng chi tiết đang kiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.