RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 249

thủ của mình hay không. Sau khi anh xuất hiện ở Prague trong khi cô ấy
đang đợi ai đó thì phần còn lại khá dễ đoán. Tôi không tin còn có ai khác
biết nữa. Cặp song sinh nhà Murray còn đặt giả thuyết là cô ấy đang yêu
giấc mơ của một ai đó chứ không phải người thực.”

“Cặp song sinh nhà Murray khá thông minh đấy,” Marco nói. “Nếu tôi

đang mê hoặc theo cách đó thì không phải lúc nào đó cũng là chủ ý của tôi.
Nó khá hữu ích trong việc giữ được vị thế với Chandresh, bởi tôi chỉ có mỗi
một người giới thiệu và chẳng có mấy kinh nghiệm. Nhưng có vẻ nó không
mấy hiệu quả với cô.”

Celia đặt ly xuống, hoài nghi những gì tạo nên anh. Ánh nến bập bùng

làm nổi rõ đặc tính gương mặt anh, vì thế cô quay đi trước khi đáp lại,
hướng sự chú ý của mình sang những thứ trên mặt lò sưởi.

“Bố tôi đã làm điều tương tự,” cô nói. “Lôi kéo và ám bùa dụ dỗ. Nhiều

năm đầu đời tôi đã chứng kiến mẹ tôi héo hon vì ông. Yêu thương và chờ
đợi không ngừng trong khi từ rất lâu rồi ông đã mất đi sự hứng thú vốn đã ít
ỏi dành cho bà. Cho đến một ngày khi tôi năm tuổi, bà đã tự sát. Khi đủ lớn
để hiểu, tôi đã hứa với bản thân rằng tôi sẽ không chịu đựng như thế vì bất
kì người nào. Anh sẽ phải mất nhiều hơn là chỉ nụ cười quyến rũ ấy để mị
hoặc tôi.”

Nhưng khi cô quay lại, nụ cười quyến rũ ấy đã biến mất.

“Tôi rất tiếc khi cô đã mất mẹ như vậy,” Marco nói.

“Đã lâu lắm rồi,” Celia nói, ngạc nhiên vì niềm thông cảm chân thành đó.

“Nhưng cảm ơn anh.”

“Cô có nhớ gì nhiều về bà không?” anh hỏi.

“Tôi nhớ những ấn tượng nhiều hơn là thực tế. Tôi nhớ bà khóc suốt. Tôi

nhớ bà đã nhìn tôi như thể tôi là thứ gì đó đáng sợ.”

“Tôi không nhớ bố mẹ mình,” Marco nói. “Tôi không có kí ức gì trước

khi vào trại tế bần mà sau đó tôi đã được mang đi khỏi vì tôi đáp ứng được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.