RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 248

“Anh có thường xuyên tiếp khách riêng khi khách của ông ấy đã về

không?” Celia hỏi.

“Chưa bao giờ.”

Celia nhìn anh khi cô nhấp rượu. Có điều gì đó ở vẻ ngoài của anh khiến

cô băn khoăn, nhưng cô vẫn chưa thể xác định chính xác đó là gì.

“Có đúng Chandresh thực sự khăng khăng rằng tất cả lửa trong rạp xiếc

phải là màu trắng để hợp với tông đen-trắng của khu rạp không?” một lát sau
cô hỏi.

“Quả đúng vậy,” Marco nói. “Ông ấy đã nói với tôi là cần liên hệ với một

nhà hóa học hay nhà gì đó đại loại thế. Tôi đã quyết định tự mình giải
quyết.” Anh lướt ngón tay qua những cây nến trên bàn và ngọn lửa chuyển
từ sắc vàng ấm áp thành màu trắng lạnh, lóe lên ánh xanh bạc ở chính giữa.
Anh đưa ngón tay theo chiều ngược lại, và nó lại quay trở về bình thường.

“Cô gọi điều đó là gì?” Marco hỏi. Celia không cần hỏi ý anh là gì.

“Điều khiển. Hồi bé tôi đã cho rằng đó là phép thuật màu nhiệm. Phải mất

một thời gian tôi mới có thể bỏ được thói quen đó, dù bố tôi chưa bao giờ
quan tâm tới thuật ngữ ấy. Ông sẽ gọi nó là mê hoặc, hoặc thao túng vũ trụ
bằng sức mạnh khi ông không có hứng ngẫm ngợi sự ngắn ngủi của cuộc
đời.”

“Mê hoặc ư?” Marco nhắc lại. “Tôi lại chưa từng nghĩ về nó như thế.”

“Vô lý,” Celia nói. “Đó chính xác là những gì anh vẫn làm. Anh mê hoặc

người khác. Rõ ràng anh rất giỏi chuyện đó. Anh khiến cho biết bao người
yêu anh. Isobel. Chandresh. Và chắc chắn còn có nhiều người khác nữa.”

“Làm sao cô biết về Isobel?” anh hỏi.

“Đoàn xiếc đúng là lớn thật nhưng mọi người đều nói chuyện về nhau,”

Celia nói. “Cô ấy dường như cực kì tâm huyết với một ai đó mà không ai
trong chúng tôi từng gặp mặt. Ngay lập tức tôi đã nhận ra rằng cô ấy đặc biệt
quan tâm tới tôi, tôi thậm chí đã có lúc còn thắc mắc liệu cô ấy có phải là đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.