RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 252

“Ít nhất là chục lần,” Celia nói.

“Vậy mà cô vẫn chưa bao giờ đi tham quan.”

“Tôi chưa bao giờ được mời.”

“Chandresh không tin họ. Ông ấy thích để ngôi nhà cứ mãi như một điều

bí ẩn. Nếu những vị khách không biết giới hạn là gì, thì họ luôn có ấn tượng
rằng ngôi nhà này là vô tận. Nó vốn là hai tòa nhà, để có thể bằng cách nào
đó đánh lạc hướng.”

“Tôi không biết đấy,” Celia nói.

“Hai ngôi nhà tiếp giáp, đối xứng nhau. Ông ấy đã mua cả hai và cho sửa

sang thành một tòa nhà, với một số gia cố. Tôi không tin là chúng ta có thời
gian tham quan hết, nhưng tôi có thể chỉ cho cô một vài căn phòng bí ẩn
hơn, nếu cô muốn.”

“Tôi muốn chứ,” Celia nói, đặt ly rượu cạn lên mặt bàn cạnh ly của anh.

“Anh có thường làm hướng dẫn viên bí mật như thế này ở nhà ông chủ
không thế?”

“Chỉ có một lần thôi, và đó là vì ông Barris khá là dai dẳng.”

• • •

Từ phòng ăn, họ băng qua dưới bóng pho tượng đầu voi ở hành lang, đi

vào thư viện và dừng lại trước tấm kính màu thể hiện cảnh hoàng hôn choán
hết chiều dài một bức tường.

“Đây là phòng trò chơi,” Marco nói, đẩy tấm kính và để nó mở sang một

phòng khác.

“Thật phù hợp.”

Trò chơi giống như chủ đề hơn là chức năng của căn phòng. Có vài bàn

cờ thiếu quân, và những quân cờ nhưng không có bàn xếp thành hàng trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.