RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 266

“Nó thực hiện một số mục đích. Trước tiên, nó là mối liên hệ của tôi với

rạp xiếc, nhưng nó cũng hoạt động tựa như một lá chắn. Tôi đã bỏ qua sự
thật là nó không bảo vệ được những người ở bên ngoài hàng rào.”

“Tôi thậm chí còn chẳng cân nhắc tới những lá chắn,” Celia nói. “Tôi

không nghĩ rằng lúc đầu mình hiểu được có bao nhiêu người sẽ bị lôi kéo
vào thách thức của chúng ta.” Cô không bước tiếp mà đứng ở giữa phòng vũ
hội.

Marco cũng dừng lại nhưng không nói gì cả, đợi cô lên tiếng.

“Đó không phải là lỗi của anh,” cô khẽ nói. “Những gì xảy ra với Tara.

Những tình huống khác đã có thể diễn ra y hệt bất kể anh hay tôi có làm gì.
Anh không thể lấy đi ý chí độc lập của bất kì ai, đó là một trong những bài
học đầu tiên của tôi.”

Marco gật đầu, và rồi anh tiến một bước lại gần cô hơn. Anh vươn người

ra nắm lấy tay cô, từ từ đan các ngón tay mình vào các ngón tay cô.

Cảm giác mãnh liệt y như lần trước khi anh chạm vào cô, nhưng có điều

gì đó khác biệt. Không khí thay đổi, nhưng chùm đèn đung đưa trên đầu họ
vẫn chắc chắn và im lìm.

“Anh đang làm gì thế?” cô hỏi.

“Cô đã nói gì đó về năng lượng,” Marco nói. “Tôi đang tập trung năng

lượng của cô bằng năng lượng của tôi, như thế cô sẽ không làm vỡ chùm
đèn.”

“Nếu làm vỡ bất cứ thứ gì thì tôi có thể sửa lại được,” Celia nói, nhưng cô

không buông tay ra.

Không lo lắng gì về hiệu ứng mà cô sẽ có đối với những thứ xung quanh,

Celia có thể thả lỏng mình để cảm nhận thay vì từ chối. Cảm giác ấy thật sâu
sắc và tinh tế. Đó là điều cô đã cảm nhận được trong biết bao căn lều của
anh, một cảm giác nghẹt thở khi được vây quanh bởi thứ gì đó tuyệt diệu và
kì ảo, chỉ bung mình tập trung trực diện vào mình cô. Cảm giác da anh chạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.