RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 401

Trong khoảnh khắc Widget cũng lặng lẽ đáp trả lại ánh nhìn ấy, còn

Poppet tò mò nhìn bọn họ. Rút cục Widget chớp mắt, nét mặt không che
giấu cơn sửng sốt sững sờ. Rồi ánh mắt cậu hạ xuống nhìn đôi giày của
mình.

Celia thở dài, và khi lên tiếng cô nói với cả cặp song sinh. “Nếu tôi không

hoàn toàn thành thực với hai em thì cũng chỉ vì tôi biết rất nhiều điều mà hai
em không muốn biết. Tôi mong hai em tin tưởng tôi khi tôi nói rằng tôi đang
cố gắng cải thiện tình hình. Đó là một thế cân bằng rất đỗi mong manh và có
vô vàn yếu tố chi phối. Hiện giờ khả dĩ nhất là đón nhận bất cứ điều gì khi
nó xảy ra, và đừng tự dằn vặt về những điều đã qua hoặc chưa đến. Đồng ý
không nào?”

Widget gật đầu và Poppy miễn cưỡng làm theo.

“Cảm ơn em,” Celia nói. “Giờ hai đứa về phòng cố nghỉ một lát đi.”

Poppet ôm Celia trước khi đẩy cửa bước ra ngoài hành lang.

Widget chần chừ thêm một chút. “Xin lỗi chị,” cậu nói.

“Cậu có gì phải xin lỗi đâu,” Celia nói với cậu.

“Dù sao thì tôi vẫn xin lỗi.”

Cậu hôn lên má cô trước khi rời đi, không đợi cô đáp lại.

“Chuyện lúc nãy là sao anh?” Poppet hỏi khi Widget bắt kịp cô ở lối đi.

“Celia để cho anh đọc chị ấy,” Widget đáp. “Tất cả về chị ấy, không hề

che giấu điều gì. Celia chưa từng làm thế bao giờ.” Cậu không nói gì thêm
khi hai người lặng lẽ bước về cuối con tàu.

“Theo anh tụi mình nên làm gì bây giờ?” Poppet hỏi khi hai anh em vào

khoang của mình, một con mèo sọc cam leo vào lòng cô.

“Anh cho là chúng ta nên đợi,” Widget nói. “Có lẽ đó là tất cả những gì

chúng ta có thể làm lúc này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.