RING - VÒNG TRÒN ÁC NGHIỆT - Trang 169

Asakawa chợt có linh cảm xấu.
- Vâng, thông tin rất đáng giá. - Nói rồi Asakawa chuyển ống nghe từ tay
trái sang tay phải. - Sau đấy anh có tìm thấy gì nữa không? Về tung tích của
Yamamura Sadako ấy?
Asakawa dồn dập hỏi. Nhưng có một khoảng lặng trước câu trả lời của
Yoshino.
- Không xong. Mất dấu rồi.
Nghe thấy vậy, mặt Asakawa méo xệch như sắp khóc. Ryuji thì thích chí
quan sát sự biến đổi nhanh chóng từ hy vọng sang tuyệt vọng trên khuôn
mặt của một con người. Y ngồi phịch xuống chiếu rồi duỗi thẳng hai chân
ra phía khoảng sân trước nhà.
- Anh nói mất dấu nghĩa là sao? - Giọng Asakawa lạc đi.
- Trong đám diễn viên học nghề vào đoàn kịch cùng đợt với Yamamura
Sadako có bốn người là có thể liên hệ được. Tớ gọi cho cả bốn nhưng
chẳng ai biết được điều gì. Bọn họ, gọi thế thôi chứ cũng xấp xỉ năm mươi
cả rồi, đều nhất loạt nói rằng họ không hề trông thấy Yamamura Sadako kể
từ khi giám đốc đoàn kịch Shigemori chết. Ngoài ra, không có thêm thông
tin nào nữa về Yamamura Sadako.
- Không thể, không thể kết thúc như thế này chứ.
- Nói vậy, cậu đã có cách gì chưa...
- Em sẽ chết vào mười giờ tối mai. Không chỉ có em, mà vợ và con gái em
cũng sẽ chung số phận vào mười một giờ sáng ngày Chủ nhật.
Ryuji nói vóng lại từ đằng sau.
- Cậu quên mất tớ rồi à, rõ chán.
Asakawa tiếp tục, không thèm để ý tới câu nói chen ngang của Ryuji.
- Chưa hết cách mà anh. Hẳn là còn có ai đó ngoài mấy tay diễn viên học
nghề kia biết được tin tức của Yamamura Sadako chứ. Anh Yoshino, tính
mạng của cả gia đình em đang bị đe doạ.
- Đã chắc gì.
- Ý anh là sao?
- Biết đâu sau hạn chót cậu vẫn sống.
- Anh chưa tin phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.