RỒNG ĐÁ - Trang 16

đổ, nó kết tội Hơ Miêng và Hơ Ngoan mất lập trường, ngủ với lính cộng
hòa nên khai trừ khỏi Đảng và du kích, đầy họ vào sống trong rừng. Hai
đứa trẻ lớn lên trong chiếc lán nhỏ bé giữa rừng, bên hai bà mẹ cô độc nên
chúng thành vợ chồng rất sớm cũng là lẽ tự nhiên. Hơ Linh, cháu ngọai của
mày ra đời trong hòan cảnh trớ trêu đó. Một gia đình ba đời tủi khổ vì ma
ám lập trường, thì mình tao mất cái con C vì nó có là gì giữa cuộc đời này..
- Thằng Chủ tịch xã chó đểu, tao muốn băm vằm nó - Luận nghiến răng rít
lên phẫn nộ.
- Thằng ấy đi tù vì tham ô đồ cứu tế đồng bào bị lũ lụt từ lâu rồi, không đợi
mày phải ra tay. Giá như trước lúc ra Bắc, mày không sợ thứ ma ám lập
trường, đi tìm Hơ Miêng!
- Mày bảo tao bây giờ phải làm gì?
- Cuối năm ngoái, tao vào khánh thành trường tiểu học do mình bỏ tiền
tòan bộ ra giúp xã xây dựng, nghe nói có một cháu học sinh lớp 5 bỏ học,
đi hoang, gia đình và nhà trường tìm kiếm gần một năm chưa thấy. Nghe
chuyện về hòan cảnh Hơ Linh tao xúc động, đánh xe vào rừng tìm gặp bố
mẹ nó, hóa ra số trời run rủi lại gặp cả Hơ Miêng và Hơ Ngoan. Giờ thì họ
ổn rồi. Tao đã nhờ bạn bè tìm được Hơ Linh, xây một ngôi nhà 2 tầng ở thị
trấn huyện làm cửa hàng cho họ kiếm sống. Mày chỉ cần đưa vợ con vào
gặp họ nhận mặt con gái, con rể với cháu Hơ Linh là đủ.
- Nhưng tao muốn làm hơn thế.
- Cái đó tùy mày, nhưng đừng miễn cưỡng mà đắc tội mất “lập trường”với
vợ con không biết chừng… Mày biết không, khi thằng Chủ tịch xã tuyên bố
kỷ luật, hai nàng Hơ Miêng, Hơ Ngoan cùng nói: “Chúng tao theo cách
mạng là thật cái bụng, đâu có lươn lẹo như mày. Chỉ có cái L của chúng tao
là không biết lập trường của tổ chức tròn méo thế nào thôi. Ra tổ chức thì
ra, vào rừng thì vào, chúng tao Đ sợ, chúng tao đi làm một kiếp người”. Tao
nghe họ kể như nghe lời một triết gia vĩ đại. Cái sự thần thánh của cuộc
chiến tranh giành độc lập, sách báo viết đã nhiều, đọc lên cũng sướng cái lỗ
tai. Nhưng đó là dương bản của chiến tranh, lũ nhà văn, nhà báo mặc sức tô
vẽ muôn hồng nghìn tía, tao Đ cần cái dương bản ấy. Cái phầm âm bản của
chiến tranh chỉ có hai màu tối sáng, những thằng lính như tao với mày gậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.