RỒNG ĐÁ - Trang 76

- Cảm ơn anh!...
Chúng tôi còn tâm tình nhiều chuyện về thành phố quê hương, về gia đình
và học hành của con cái. Tôi nói sơ sơ về cô vợ, giấu nhẹm những bất hòa
gần đây. Tôi cũng kể về tuổi thơ khốn khó của mình và rất muốn nghe
chuyện tuổi thơ của nàng. Mỹ Linh xúc động cầm tay tôi bóp nhẹ. Nàng
ngả hẳn đầu vào vai tôi kể về gia đình và thời thơ ấu của mình. Nàng vừa
kể vừa thổn thức, có lúc ôm chầm lấy tôi, người run lên, mắt nhòa lệ, toàn
thân cứng đơ, lạnh giá như hồn ma xác chết. Tôi bàng hoàng ngồi nghe,
ngỡ chuyện xảy ra ở một hành tinh khác...

6-
Em sinh ra trong một gia đình trí thức có danh có giá ở Hà Nội. Họ Lê nhà
em người thì dịch sách, người thì soạn từ điển, người làm giáo sư sinh ngữ
hoặc nghiên cứu Hán học. Bố em là giáo sư tiếng Anh từ thời Pháp thuộc.
Ông giỏi tiếng Pháp như tiếng mẹ đẻ, tu nghiệp thêm tiếng Anh ở Luân
Đôn, về nước mở một trường tư thục. Các giáo viên đều là bạn học cũ có
hoàn cảnh gia đình nghèo túng hay đang thất nghiệp. Ông vừa làm hiệu
trưởng vừa nhận phụ trách môn tiếng Anh. Thực ra ông mở trường học cho
vui và giúp đỡ bạn bè, học sinh nghèo. Hồi ấy, nhiều người viết hay dịch
sách chỉ cần cầu cạnh bố em một chữ ký “đã hiệu đính” là ông có đủ tiền
mua một chiếc ô tô loại sang. Song không phải với ai ông cũng nhận lời.
Mẹ em có một cửa hàng bán thuốc bắc to nhất phố Lãn Ông, cung cấp cho
các tỉnh ở Bắc và Trung Kỳ. Tiền, vàng của mẹ em đủ tậu hàng chục ngôi
nhà ở Hà Nội. Em học tiếng Anh, tiếng Pháp từ hồi còn bé tí. Nếu cuộc đời
không có những bước ngoặt cay đắng thì vào thời mở cửa như lúc này, với
vốn liếng tiếng Anh, tiếng Pháp và gia tài được chia của bố mẹ, xoàng ra
em cũng là chủ một khách sạn lớn… Chuyện bắt đầu từ điều bất hạnh của
bố em. Một tai họa vừa phi lý lại vừa khủng khiếp. Trong trường của bố em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.