RỒNG ĐÁ - Trang 88

vào khoảng trời bao la, tĩnh mịch. Chúng tôi ngồi bên nhau hút thuốc, nhấm
nháp ly rượu, không ai nói với ai một lời nào. Chợt Mỹ Linh ngẩng lên,
xoay người nhìn sâu vào mắt tôi hỏi:
- Anh có muốn nghe tiếp chuyện đời em không? Chuyện một nữ tướng
cướp, chuyện trả thù đàn ông, chuyện một nữ tù trong trại giam Lam Sơn…
- Mỹ Linh kể tiếp đi, kể cho nguôi vợi những gì đang ghìm nén trong em.
Tôi đang nóng lòng nghe em kể đây.
- Ở Tam Điệp em đã kể cho anh nghe chương một của bản Symphony
Pathetic đời em. Nó chỉ là khúc dạo đầu. Bản giao hưởng nào cũng thường
có bốn chương. Chương một là khúc dạo đầu, chương bốn là khúc kết, còn
chương hai, chương ba mới là linh hồn của bản giao hưởng…
Nàng kể tiếp câu chuyện đời mình. Khác lúc ở Tam Điệp, lần này nàng kể
ào ạt một hơi. Giọng nàng lúc chậm rãi, lúc hối hả trào ra cơn phẫn uất, lúc
lại hả hê vì trả được thù. Tôi ngồi bên nàng bàng hoàng kinh ngạc và đau
xót.

9-
Em đã kể xong chuyện thời thơ ấu, trả thù thằng hiệu trưởng lưu manh lạc
loài vào giới trí thức đánh cắp quyền lực, hành hạ bố em, hủy hoại cả đời
thiếu nữ của em. Nếu chuyện chỉ dừng ở đấy, có lẽ em không thù hận bọn
đàn ông các anh đến mức tàn tệ rồi lấy Diệu Loan làm “vợ” mình đâu. Cái
số của em toàn gặp những thằng đàn ông tham lam, đê tiện và đểu cáng.
Anh còn nhớ hôm đầu gặp nhau, em nhờ anh đóng vai tình nhân và hé lộ
điều cơ mật về thằng quan chức lưu manh, chồng hờ bà chủ khách sạn là
đối tác đàm phán trong dự án đầu tư du lịch sinh thái không? Nó đấy, thằng
Tâm, chính nó là thằng đàn ông khốn nạn em gặp trong đời kể từ sau vụ trả
thù thằng hiệu trưởng gốc gác mõ làng. Vào khoảng năm 69, chiến tranh
bước vào giai đoạn ác liệt. Hàng viện trợ nhu yếu phẩm từ Trung Quốc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.