RỪNG RĂNG-TAY - Trang 15

xem chồng mình có quay trở về không.

Bà là người duy nhất tin rằng ông sẽ không Tái sinh, rằng nếu có

quay trở về, ông vẫn nguyên vẹn là con người cũ. Đã nhiều tháng rồi tôi
thôi không nghĩ về cha nữa và cố gắng chôn vùi nỗi đau mất cha để có thể
quay trở lại được cuộc sống bình thường. Giờ thì đôi lúc tôi lại hãi sợ cảm
giác khi đứng ở bìa rừng và nhìn qua hàng rào. Tôi sợ sẽ nhìn thấy cha
đứng đó cùng những người khác: quần áo rách rưới, da nhăn nheo, cất
những tiếng kêu khóc van xin rùng rợn và những ngón tay cào lên hàng rào
bằng sắt để cố mở nó ra.

Việc không người nào nhìn thấy ông lại càng mang lại cho mẹ tôi nỗi

hy vọng. Đêm đêm bà cầu Chúa mong sao ông sẽ tìm thấy một vùng đất
nào đó giống ngôi làng của chúng tôi, rằng ở một nơi nào đó giữa rừng rậm,
ông sẽ được an toàn. Nhưng chẳng ai có cái hy vọng ấy. Các xơ nói với
chúng tôi rằng nơi chúng tôi đang ở là ngôi làng duy nhất còn sót lại trên
thế giới này.

Anh Jed tình nguyện lĩnh nhiệm vụ tuần tra thêm ca ở đường biên

hàng rào. Tôi biết rằng, cũng như tôi, anh cho rằng cha đã mất tích vào
Vùng vô định và anh hy vọng sẽ phát hiện ra ông trong lúc tuần tra quanh
rào để kịp giết ông trước khi mẹ tôi nhìn thấy chồng mình trở thành ra thế
nào.

Nhiều người trong làng tôi đã trở nên điên loạn khi họ nhìn thấy

những người thân yêu trở về từ Vùng vô định. Từng có một người đàn bà -
một người mẹ - kinh hãi nhìn thấy con trai mình quay trở về từ đó. Bà ta tự
lao mình vào lửa sau khi đốt trụi cả nửa ngôi làng. Đám cháy này đã phá
hủy toàn bộ tài sản của gia đình tôi khi tôi còn là một đứa trẻ. Chính điều đó
đã khóa chặt những sợi dây liên kết duy nhất của chúng tôi đối với những
con người trước khi Tái sinh vẫn còn là người thân thiết. Và những gì họ để
lại chỉ còn là một nắm hồi ức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.