RỪNG RĂNG-TAY - Trang 166

- Thế con đường này sẽ dẫn đến đâu? Nếu anh đã biết cái kho dự trữ

đó thì tại sao anh lại không biết con đường này dẫn đến đâu chứ?

- Bởi vì cho dù đã được lựa chọn vào đội Người bảo vệ, anh vẫn chưa

phải là thành viên lãnh đạo. Anh ngờ rằng các thành viên lãnh đạo đều biết
điều này. Đó là lý do mà các xơ cố tình giữ bí mật. Chúng ta chỉ làm theo
những mệnh lệnh của họ mà thôi. - Nói đoạn Jed quay sang tôi. - Đó chính
là nơi mà anh đã đến vào cái ngày mẹ... bị lây nhiễm. Anh đã đi ra con
đường này để kiểm tra các thứ đồ dự trữ và xem hàng rào đã được gia cố
chắc chắn chưa. Đó là lý do tại sao anh đã không về kịp trước khi mẹ... Tái
sinh.

Tôi nhớ lại ngày đầu tiên bị các xơ dẫn xuống con đường hầm bí mật

dưới nhà thờ. Con đường hầm dẫn tới khu đất trống giữa rừng. Tôi nhớ lại
căn phòng nhỏ mà các xơ đã giam giữ Gabrielle. Tôi lại tự hỏi đằng sau
những cánh cửa dày cộp đó là cái gì và liệu những cánh cửa còn lại có giấu
những căn phòng bí mật khác không, có con đường hầm nào dẫn đến những
lối mòn nữa không. Nếu ngay bây giờ, các xơ và những Người bảo vệ đã
khóa trái cửa nhà thờ thì họ có tự tìm đường thoát ra khỏi ngôi làng để bắt
đầu lại từ đầu hay không.

Họ bỏ lại chúng tôi đằng sau và để mặc cho chết dần.

- Các xơ và những Người bảo vệ chẳng có nghĩa lý gì nữa. Có quan

trọng gì đâu. - Jed cắt ngang ý nghĩ của tôi. - Giờ thì chúng ta đang sống
sót. Chí ít cũng là lúc này. Và chúng ta cần phải đi ngay bây giờ.

Harry vẫn cau mày. Anh phân phát mấy túi con đựng đồ ăn mang

theo, cúi nhặt chiếc rìu rồi nói.

- Cho tới lúc này thì tôi là người duy nhất có vũ khí, để tôi dẫn

đường. - Anh ra hiệu cho con Argos đi sang bên cạnh và rảo bước trên con
đường mòn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.