RỪNG RĂNG-TAY - Trang 176

- Điều đó nghĩa là chẳng còn gì trong làng cho cô ta nữa. - Tôi nghe

Harry nói. - Điều đó nghĩa là cả làng đã chết rồi. Nếu như họ không thể giết
chết cô ta...

Giọng anh chùng lại, còn những người khác thả theo những suy luận

riêng của mình.

Cass đi gần đầu hàng, phắt dừng lại sau câu nói của Harry. Tôi đi

vượt lên trên và cô đặt Jacob vào tay tôi rồi tụt lại sau thổn thức không dứt.
Tôi nghe thấy cơ thể cô run lên trong khi cố gắng hít thở. Tôi muốn dừng
lại để ôm lấy cô mà an ủi, nhưng thay vì làm điều đó tôi chỉ nắm tay Jacob
chặt hơn.

- Tại sao kẻ đó lại khác thế? - Nó lí nhí hỏi tôi bằng giọng ngọng

nghịu của một đứa trẻ. Nó chỉ chiếc áo đỏ sáng chói của Gabrielle.

Tôi lắc đầu. Tôi nhớ lại cái lần Gabrielle bị nhốt trong nhà thờ với các

xơ, lần cuối cùng tôi nhìn thấy cô ta rồi tôi cứ thế tìm kiếm mà không bao
giờ còn có thể tìm thấy cô được nữa. Tôi nghĩ về con đường hầm, những
cánh cửa đóng kín, căn phòng nhỏ và những dòng chữ viết tay trong cuốn
Kinh thánh. Tôi không thể không tự đặt ra câu hỏi thêm một lần nữa rằng
các xơ đã làm gì với Gabrielle, có phải chính họ là người đã gây ra toàn bộ
thảm họa này hay không.

Một đám mây chờm qua che khuất ánh mặt trời gay gắt xói thẳng lên

đỉnh đầu. Quãng đường này lại rộng ra và chúng tôi bước gần tới một cánh
cổng chia cắt hai phần hàng rào. Phía trên cái đòn bẩy là một thanh sắt nhỏ
với dòng chữ XIX khắc bên trên. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nó làm tôi
nhớ đến bậu cửa vào của những ngôi nhà trong làng đều có những dòng chữ
trong Kinh thánh do các xơ khắc lên. Tôi miết tay lên những dòng chữ theo
cách mà tôi vẫn được dạy để nhận biết các vần thơ Kinh thánh trước khi
bước vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.