RỪNG RĂNG-TAY - Trang 177

Nhưng thay vì nghĩ tới Chúa, như chúng tôi vẫn được dạy như thế, tôi

lại chỉ nghĩ đến Gabrielle.

Tôi băn khoăn về những dòng chữ mà Gabrielle viết trên cửa sổ và

những chữ khắc trên chiếc hòm gỗ chúng tôi tìm thấy đêm qua, rồi cả
những chữ này nữa có liên quan gì đến nhau, nhưng tôi không thể nào luận
ra được. Tôi nhìn về phía Gabrielle giờ vẫn đang ủi vào hàng rào với một sự
điên cuồng mà chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy ở bất kỳ sinh vật Vùng vô
định nào trước đây. Tôi ước gì mình có thể hỏi cô ta những điều này, có thể
an ủi cô ta, bảo cô ta hãy yên tĩnh rồi cầu xin sự giúp đỡ của cô ta nữa.
Nhưng cuối cùng tôi chỉ chộp lấy phần sắt khắc chữ của thanh đòn bẩy và
khi định kéo nó ra thì Cass đã há hốc miệng và bước về phía tôi.

- Cậu định làm gì thế? - Cô hét to đến nỗi ngay cả Gabrielle cũng

nghe thấy. - Cậu không biết phía bên kia có thứ gì? Cánh cổng này tạo ra để
làm gì? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ở đó cũng có những sinh vật Vùng vô
định? Mary, cậu sẽ giết hết bọn mình mất.

- Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. - Tôi đáp lời cô trong khi

kéo chiếc đòn bẩy và cánh cửa mở rộng ra kèm theo một âm thanh cọt kẹt.

Tôi ngạc nhiên vì nó nặng đến như vậy. Tôi đứng giữ cửa cho những

người khác từ từ đi qua.

Jed vẫn choàng cánh tay che chở lên vai Beth và tôi chợt để ý thấy

mắt chị trũng sâu xuống, những bước chân đã bớt phần vững chãi, mái tóc
nâu rũ xuống quanh mặt. Tôi cố gắng kéo anh trai mình lại để bảo anh đêm
nay phải cẩn trọng để mắt đến chị, quá nguy hiểm rồi. Nhưng anh lắc đầu
trước khi tôi kịp nói gì và bảo rằng mọi sự vẫn trong tầm kiểm soát.

Lúc Harry và Travis đi qua cổng, tôi tự hỏi không biết họ có thấy sự

thay đổi của chị gái mình hay không? Họ có biết điều gì đang chờ đợi chị
vào đêm hôm nay không? Dĩ nhiên là không rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.