RỪNG RĂNG-TAY - Trang 206

lớn và chắc chắn hơn. Có cả một dãy phố dành riêng cho việc mua bán với
những biển hiệu quảng cáo treo ngoài cửa giờ đang rung rinh trước gió.

Chúng tôi bước dọc theo con đường có vẻ như là phố chính. Harry và

Jed đi về phía một ngôi nhà có treo bán vũ khí, để mặc tôi và Travis cứ
đứng im đó mà nhìn ngắm mọi vật xung quanh với một sự kinh ngạc tột độ.

Tôi ngước nhìn lên và thấy rằng giống như làng tôi, nơi này cũng có

cả các nhà trú ẩn ở trên cây để đề phòng những vụ tấn công từ hàng rào.
Nhưng khác ở chỗ, những ngôi nhà trú ẩn này được xây dựng thành cả một
quần thể với đường đi chen giữa, dây thừng và ròng rọc, giống như một
phiên bản của ngôi làng dưới mặt đất vậy. Giống như sự phản chiếu trên
mặt nước.

Tôi đứng nguyên đó, để mặc cho những tia nắng mặt trời xuyên qua

các nụ chồi trên cây và rọi lên mặt tôi lốm đốm. Lòng tôi dậy lên cảm giác
thanh bình. Tôi nhắm mắt lại và lắng nghe thanh âm của gió đang tẽ qua
cành lá khiến các mối thừng đập vào thân cây và một cánh cửa ở ngôi nhà
gần đó khẽ sập vào tường.

Thế giới mới tràn ngập các giác quan khiến tôi không hề để ý tới

những tiếng rên rỉ đang tăng dần. Mãi cho đến lúc nghe thấy tiếng hét. Mãi
cho đến lúc anh trai tôi hét lên “Chạy đi”. Mãi cho tới khi Travis chụp lấy
cánh tay tôi và tiếng kính vỡ va đập vào thị giác tôi.

Chúng xuất hiện từ những ô cửa ngay dưới ánh mặt trời. Những sinh

vật Vùng vô định đã chờ đợi thịt tươi trong ngôi làng này từ quá lâu rồi.
Chúng vào đây qua lỗ thủng hàng rào và vừa rồi đã đập vỡ những ô cửa sổ
bụi bẩn. Tất cả là vì chúng tôi.

Tôi chạy đến nơi trú ẩn gần nhất nhưng Travis lại kéo tôi quay ngược

lại.

- Cái thang. - Anh nói, những ngón tay bấm sâu vào da thịt tôi. - Chân

anh. Anh không thể leo lên được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.