RỪNG RĂNG-TAY - Trang 208

rằng không còn chỗ nào an toàn cho chúng tôi nữa. Nơi này giống y như
một cái tổ cho lũ sinh vật đang trú đông.

Chúng tôi tránh xa trung tâm ngôi làng, tránh xa những cửa hiệu để

chạy về phía khu nhà ở. Những đám khác cũng đang lê mình qua cánh đồng
xung quanh, chúng đông vô cùng và đã đánh hơi thấy chúng tôi rồi.

Travis bị vấp ngã và anh tuột khỏi tay tôi. Tôi quay lại và lập tức nhìn

thấy một cậu bé đang tiến lại gần. Quần áo nó rách rưới, cánh tay thì thõng
sang hai bên. Tôi bị ánh mắt của nó thôi miên, một đôi mắt xanh đục kỳ
quặc tương phản với lớp da trắng và mái tóc đỏ rực. Những đốm tàn nhang
trên mũi nó lan ra cả má và dái tai.

Trông nó gần như còn sống, như thể nó vừa chợt tỉnh giấc sau một

giấc ngủ trưa thì thấy cả thế gian này trở nên hoang tàn và bị những kẻ khác
chiếm đóng. Trước khi kịp nhận ra điều đó, suýt tí nữa tôi đã chìa tay ra để
đón nó, để nói với nó rằng mọi thứ sẽ ổn thôi, rằng nó chỉ vừa thức giấc sau
một cơn ác mộng và điều đó sẽ qua mau sau khi nó trôi vào những giấc mơ
ngọt ngào khác.

Nó gần như đã ở trong vòng tay tôi, đầu nó đã sát bàn tay tôi, miệng

nó há ra để lộ những chiếc răng đúng vào lúc một bàn chân đi ủng thoáng
qua mắt vung lên đầu thằng bé khiến nó bị văng bật ra sau.

Đấy là Travis. Anh vừa túm lấy cái chân đau vừa chụp lấy tôi lôi ra xa

khỏi thằng bé. Tôi không thể không ngoái lại đằng sau để nhìn thằng bé giờ
đang lồm cồm bò dậy. Máu lốm đốm trộn lẫn tàn nhang trên mặt nó. Sống
mũi nó giờ lõm vào sau cú đá vừa rồi.

Nhưng nó vẫn tiến về phía tôi. Mắt nó dán vào tôi.

Argos ngoạm vào gót chân tôi, răng nó ấn sâu vào thịt. Nó lấy cả thân

mình để ủi tôi đi, để dồn tôi và Travis về phía ngôi nhà ba tầng rộng rãi có
bức tường dày ở phía cuối phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.