RỪNG RĂNG-TAY - Trang 244

chỉ khi ấy bà mới dám liều lĩnh. Vì người đàn ông mà mình yêu thương, bà
sẵn sàng lang thang trong rừng rậm và chịu đựng những cơn đói khát triền
miên.

Chứ không phải vì đại dương. Không phải vì chính bản thân bà.

- Giờ chúng ta phải làm gì đây? - Tôi thì thầm, cảm thấy sợ khi phải

nghe câu trả lời.

Ngôi nhà vẫn đang rung lên vì sự tấn công của những sinh vật từ bên

ngoài. Tôi đi lại phía cửa rồi dựa vào đó như thể trọng lượng của tôi có thể
giữ được cánh cửa này.

- Chúng ta sẽ tìm cách lọt ra ngoài. Chúng ta sẽ đi tiếp!

Tôi gật đầu và cả hai chúng tôi im lặng trong giây lát. Chúng tôi vẫn

nhìn nhau nhưng mỗi người đuổi theo một ý nghĩ riêng, một thế giới riêng.

- Anh có nghĩ rằng họ biết chúng ta muốn ra ngoài không? - Cuối

cùng tôi cũng cất tiếng hỏi. Rồi khi nhìn thấy vẻ bối rối hiện trên nét mặt
anh, tôi lại nói tiếp. - Không phải ra chỗ Harry và những người khác. Ý em
là ra hẳn ngoài kia, phía ngoài hàng rào. Xuôi theo con đường mòn.

Tôi khoát tay về phía những cánh cửa sổ đang rùng rùng chuyển

động. Travis nhún vai.

- Anh cho rằng mình chưa bao giờ nghĩ đến điều ấy. Anh đã mất quá

nhiều thời gian trên đỉnh tháp để cố gắng nghĩ ra cách làm thế nào để thoát
ra khỏi làng chứ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lại có những kẻ cố gắng lọt
vào ngôi làng của chúng ta.

Tôi gõ những ngón tay lên cánh cửa, bàn tay vẫn để sau lưng trong

lúc suy nghĩ.

- Anh có nghĩ rằng Gabrielle đã cố gắng đi tìm chúng ta hay không?

Anh có nghĩ rằng cô ấy biết chúng ta ở đó hay chỉ đơn thuần vì cô ấy cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.