RỪNG RĂNG-TAY - Trang 254

Nhưng khi đã tỉnh táo hoàn toàn thì tôi biết. Tôi biết rằng những

mạch đập như thế này sẽ không thể đẩy cơn lây nhiễm vào sâu trong cơ thể
và giết chết tôi từng giờ từng phút. Tôi biết rằng những vết thương này bị
gây ra bởi những móng tay và xương gãy cào xước chứ không phải vết
răng.

Tôi biết rằng mình ổn, rằng tôi vẫn sống sót sau khi bị quẳng vào giữa

đám sinh vật Vùng vô định.

Travis ngồi xuống và lục tìm trong đống quần áo rải cạnh chiếc hòm,

kiểm tra từng món một rồi sau đó vắt vài chiếc lên vai. Những chiếc còn lại
thì quăng vào trong góc. Argos có vẻ thích thú với việc đuổi bắt những
chiếc quần áo vứt đi. Nó rượt theo rồi gầm gừ cắn xé mớ vải bằng hàm răng
chắc khỏe.

Tôi có thể cảm nhận những cơn chấn động hành lang bên dưới do lũ

sinh vật đang dồn đống lại. Những âm thanh ấy nện thình thịch y như tiếng
tim đập. Chúng sẽ tiếp tục trèo lên cho đến khi có thể với được trần nhà, với
được cánh cửa sập bằng cách đứng chồng chất lên người nhau. Tôi vuốt nhẹ
cẳng chân trong lúc suy nghĩ, rồi bỗng nhiên nghe thấy cuốn sách đựng ảnh
bị quăng vèo xuống nền nhà. Travis đang lục hết các hòm xiểng và quẳng đi
bất cứ thứ gì mà anh cảm thấy vô dụng.

- Chuyện gì thế, Travis? Anh đang làm cái gì vậy? - Tôi hỏi. Tôi bò

lại chỗ mấy cuốn sổ. Những tấm hình văng tung tóe khắp nơi. Quá trình
trưởng thành của cô gái nhỏ giờ thành một đống lộn xộn.

Anh lại quăng ra tiếp một cuốn sổ khác. Đấy là cuốn sổ mà tôi chưa

nhìn thấy bao giờ. Một tờ giấy rơi ra ngoài khi nó bị quăng xuống sàn.
Những trang giấy màu vàng bay ra lả tả. Tôi nhặt một tờ có dòng chữ
Nước Mỹ ngày nay” được viết bằng chữ in hoa cỡ lớn ngay trên đầu.
Travis ngăn lại trước khi tôi có cơ hội đọc kỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.