RỪNG RĂNG-TAY - Trang 276

- Tại sao lúc trước anh không nói với em tất cả những chuyện này?

Tại sao đến bây giờ anh mới nói ra điều đó?

- Bởi vì suốt thời gian qua anh muốn bảo vệ em. Gabrielle nói rằng

đại dương rất nguy hiểm và anh đã nghĩ rằng anh sẽ ngăn không cho em
đến đó. Nhưng rồi ngày hôm qua, khi nhìn thấy em chìm nghỉm giữa đám
sinh vật Vùng vô định, anh nhận ra rằng mình không thể làm điều này thêm
được nữa. Anh không thể là người ra quyết định thay cho em được. Ngày
hôm qua anh nhận ra rằng vấn đề không phải là về đại dương. Bởi vì thậm
chí cho dù chúng ta không bao giờ tìm thấy nó thì em vẫn không cần đến
anh. Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bảo vệ được em, sẽ chăm lo được cho
em, nhưng chính bản thân em đã đủ mạnh mẽ rồi. Anh chưa bao giờ nhìn
thấy những gì giống như em đã làm ngày hôm qua. Anh chưa bao giờ nhìn
thấy người nào còn sống sót theo cách ấy. Đã chiến đấu chống lại Vùng vô
định và sống sót. - Anh lắc đầu, đôi mắt sáng mở to. - Còn anh thì đã sợ hãi.

Giống như anh vừa rút một cái van ra khỏi người tôi khiến những đau

đớn, giận dữ trôi hết ra ngoài, chỉ còn để lại một khoảng trống rỗng bên
trong.

- Em vẫn luôn cần anh. - Tôi thì thầm. - Lúc nào em cũng chờ đợi

anh. Và anh thì không bao giờ dám đến với em. Tại sao anh lại để em chờ
anh như thế?

Travis thở dài, những ngón tay khum khum trên bậu cửa sổ.

- Anh nghĩ rằng thậm chí rồi sau đó anh cũng sẽ biết anh không đủ

cho em, Mary. Không phải về đại dương đâu, mà là về em và những gì em
muốn, em cần. Có lẽ em sẽ hạnh phúc với anh trong một vài năm...

Anh ngừng lại và tôi có thể thấy mắt anh lại ứa lệ.

- Anh không thể là giấc mơ thứ hai, là sự lựa chọn thứ hai của em

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.