RỪNG RĂNG-TAY - Trang 277

Tôi muốn quát vào những gì anh vừa nói, muốn đẩy mạnh vào người

anh để anh phải rút lại những lời vừa rồi. Nhưng thay vì làm điều đó, tôi
bước qua người anh để đi ra chỗ cửa sổ. Tôi nghiêng người ra ngoài, hông
va vào thành cửa. Trong khoảnh khắc, tôi tự hỏi không biết có thể ngửi thấy
mùi muối biển từ vị trí này không. Nếu tôi nhắm mắt lại và tập trung cao độ
thì tôi có thể nhận ra tiếng sóng xô bờ được không, có thể cảm nhận được
mùi vị và không khí của đại dương hay không.

Kể từ cái ngày ở trên đồi, kể từ lúc anh hứa rằng anh sẽ đến với tôi,

thì điều này đã được coi là giấc mơ chung của cả hai chúng tôi, chứ không
bao giờ tôi nghĩ rằng sẽ chọn một là cái này, hai là cái kia.

- Mary! - Travis bước lại sau tôi.

Anh đặt tay lên vai nhưng tôi nguẩy ra. Tôi không muốn những lời

nói của anh là sự thực. Tôi không muốn tin những gì anh đang nói, rằng tôi
quá độc ác và ích kỷ. Hơi ấm của anh phả sang tôi, cố gắng khỏa lấp sự
trống rỗng trong lòng tôi, nhưng tôi khoanh tay trước ngực thật chặt như
một cái lá chắn.

Tôi quay đi và bước ra cửa. Lúc tôi bước qua bậu cửa, anh hỏi.

- Em sẽ từ bỏ đại dương vì anh chứ?

Tôi lưỡng lự, tay vẫn đặt trên tay nắm cửa. Tôi cũng đã từng hy vọng,

rằng cũng như mẹ, tình yêu sẽ gạt tất cả những giấc mơ khác của tôi sang
một bên. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra rằng ngay cả điều đó cũng sẽ không
thể tẩy hết mọi thứ trong đầu óc tôi được, và tôi bước qua cửa, để anh lại
một mình mà không một câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.