RỪNG RĂNG-TAY - Trang 289

Lũ sinh vật đã đuổi kịp anh, những ngón tay của chúng vươn dài ra,

chân chúng giẫm đạp lên sợi dây bện. Anh bị kéo giật lại đằng sau và ngã
quỵ gối vì sợi dây giằng lại.

Tôi nghe thấy tiếng anh hét lên khi tên đầu tiên túm được anh. Anh

đánh ngã vài tên. Lưỡi dao cắm ngập vào một tên, anh rút ra rồi lại chạy
tiếp. Tôi nhìn thấy máu thấm ra ngoài áo sơ mi. Anh trai tôi bắt đầu kéo vai,
cố tránh cho tôi khỏi nhìn những cảnh đó nhưng tôi không thể nào rời mắt
khỏi anh chừng nào anh còn chưa đến được hàng rào an toàn.

Anh chạy tiếp nhưng lũ sinh vật đã dồn đống chặn đầu anh.

- Ôi xin Người… - Tôi quên hết mọi từ ngữ trên đời, chỉ còn mỗi ý

nghĩ duy nhất là sẵn sàng đánh đổi mạng sống cho anh.

Một mũi tên xẹt qua đầu tôi và sau đó liên tục những mũi tên khác

nữa được bắn ra. Mỗi mũi tên đốn hạ một tên. Chúng ngã xuống lần lượt và
cuối cùng Travis cũng hiện ra giữa cái đống ngổn ngang ấy. Anh chạy tiếp
về phía cánh cổng.

Harry đứng ngay sau lưng tôi, cung nỏ loang loáng, mặt anh tái đi và

đẫm mồ hôi, nhưng những mục tiêu đều rất chính xác và dứt khoát. Jed
cũng ra đứng bên cạnh anh, giương cao cây cung thứ hai và họ bắt đầu hạ
đám sinh vật.

Sự vui sướng trào dâng trong lòng tôi. Từng tế bào trên da thịt tôi trở

nên nhẹ nhõm. Trong khoảnh khắc, một khoảnh khắc nhạy cảm và mù
quáng, tôi đột ngột linh cảm rằng Travis sẽ đến được hàng rào mà không
việc gì, rằng chúng tôi sẽ sống và tôi sẽ được nhìn thấy những gì phía bên
kia khu rừng, rằng tôi sẽ nhìn thấy đại dương. Tồi nhắm nghiền mắt lại, hy
vọng rằng sẽ cảm nhận trọn vẹn những cảm xúc đó.

Nhưng rồi Travis lại vấp ngã lần nữa. Khi tiếng hét của anh vọng đến,

cả người tôi sụm xuống. Ngay cả cánh tay tôi cũng không đủ vững để đỡ cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.