RỪNG RĂNG-TAY - Trang 310

- Chúng ta thậm chí còn không biết Họ là ai, Mary. Làm sao chúng ta

có thể chắc chắn rằng Họ đã đặt một cánh cổng ở đây chỉ vì lý do nào đó?
Họ đã xây dựng nên dãy hàng rào này, và những cánh cổng thì có mặt ở
khắp mọi nơi. Em không nghĩ rằng nếu có điều gì đó quan trọng ở ngoài kia
thì điều đó có nghĩa là Họ chỉ muốn chúng ta biết rằng họ sẽ xây dựng thêm
một lối mòn nữa ở đó à?

- Jed, tất cả những gì em biết là...

- Em chẳng biết cái gì hết! Em đã thuyết phục mọi người tin rằng

chúng ta đã đi đúng đường và rồi cuối cùng con đường ấy đã dẫn đến ngôi
làng…

- Nhưng chúng ta đã đi đúng đấy thôi. Có phải là niềm tin không thôi

đâu. Em đã biết là chúng ta đang đi đâu mà. Em biết cách đọc những dấu
hiệu trên đường. Và nó đã dẫn chúng ta đến ngôi làng của Gabrielle.

- Nó đã dẫn chúng ta đến một cái bẫy chết người, Mary ạ.

- Lúc ấy chúng ta không còn lựa chọn nào khác, Jed. - Giờ thì tôi thở

hổn hển, ngực tôi phập phồng và đôi bàn tay vo vào thành hai nắm đấm. -
Mà sao anh cứ quan tâm đến việc em đi qua cánh cổng này làm gì? Anh đã
tống cổ em đi ngay sau khi mẹ mất cơ mà.

Tôi có thể thấy rõ là anh bị bất ngờ bởi câu hỏi ấy. Anh bước lùi lại.

Vai hơi rũ xuống. Mắt anh xa xăm hướng vào rừng rậm và trong khoảnh
khắc chúng tôi có thể nghe thấy tiếng mưa rơi ào ạt.

- Bởi vì em là tất cả những gì còn lại mà anh có! - Anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.