RỪNG RĂNG-TAY - Trang 321

Anh đang định đáp lời thì một sinh vật đã nhảy xuống được tảng đá,

hắn lao vào người anh khiến anh văng xa ra khỏi tôi, văng vào khoảng
không.

- Jed! - Tôi gào lên.

Tôi vừa hét gào gọi anh vừa lần vào những rễ cành để leo xuống dưới.

Thỉnh thoảng tôi bị hụt tay và ngã lăn lông lốc.

Cuối cùng tôi cũng xuống được sát mép nước. Dập dềnh đầy những

cành cây và xác lũ kia. Những ngọn sóng bạc trắng cuộn vào nhau thành
một đám hỗn độn. Thỉnh thoảng một cái đầu nhô lên khỏi mặt nước nhưng
lại biến mất ngay lập tức khiến tôi không thể nhìn kỹ mặt được. Các cánh
tay khua lên song không thể biết được cánh tay nào là của Jed, cánh tay nào
là của những sinh vật Vùng vô định. Những thân hình tiếp tục rớt xuống
khiến nước bắn tóe lên.

Tôi nhận ra rằng dòng nước ở đây không chảy xiết, vì thế tôi bắt đầu

tuột xuống khỏi tảng đá để đi xuôi dòng, hy vọng Jed đã bám được vào vật
gì đó và tôi sẽ kéo được anh lên.

Trong bóng đêm, cuộc kiếm tìm của tôi ngày càng trở nên điên cuồng

và tuyệt vọng. Tôi nhìn thấy một thân cây gẫy gục chìa ra mặt nước và tôi
nhích từng tí một để trèo lên, bắp đùi cọ vào lớp gỗ nhám. Nước mưa tiếp
tục ào ạt trên lưng, những cơn gió quật xuống dãy núi đá khiến tôi phải ôm
chặt thân cây cho khỏi ngã.

Khi trườn ra được sát mép nước, tôi nhìn khắp mặt nước bên dưới.

Dòng sông đã bị chặn lại vì một thân cây khổng lồ kẹt lại trong khe đá hẹp
khiến nước bị dồn ép trở lại. Vì thế sóng đánh lên tận chỗ tôi ngồi.

Tôi trèo lại lên thân cây, tập trung hết cỡ để quan sát song vẫn không

nhìn thấy gì. Rồi đột ngột một cánh tay chòi lên khỏi mặt nước. Nó chộp
lấy tôi, giằng tôi xuống. Dìm tôi xuống nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.