RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 66

Những từ đó, thốt lên to tướng làm cho cô ngạc nhiên. Sự bột phát không
giống cô. Thường ngày, cô biết tự kiềm chế… Phải, buổi chiều hôm đó cô
đã hiểu rằng cô căm thù Rosemary Barton. Và cô còn căm thù cô ta cả hôm
nay, sau một năm. Có thể vào một ngày nào đó cô sẽ quên Rosemary
Barton. Nhưng ngày ấy vẫn còn chưa đến…

Bởi vậy tại sao cô cố gắng đưa ý nghĩ của mình về những sự kiện trong
tháng mười một.


Cô nhìn thấy mình ngồi trước điện thoại, trái tim chất đầy hận thù, rồi sau
đó chuyển đến cho George lời nhắn của Rosemary bằng một giọng điềm
tĩnh, cô đã lại tìm thấy dòng máu lạnh của mình. Thậm chí cô còn tự
nguyện trả lại lời mời để cho số thực khách trở thành số chẵn, nhưng
George cực lực phản đối.


Ngày hôm sau cô báo cho ông chủ rằng tàu San-Cristobal đã rời bến và
điều đó làm cho ông ta thấy nhẹ người.

- Vậy là hắn đã ra đi?

- Vâng, tôi đã đưa tiền cho hắn, chỉ hai phút trước khi thang lên xuống
được cất đi.

Rồi sau một phút lưỡng lự, cô nói thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.