SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 147

Tắm xong, tôi bước ra phòng khách, ở đây chỉ lắp vài ngọn đèn chiếu sáng

gián tiếp, hắt lên đồ nội thất bằng gỗ thứ ánh sáng dịu nhẹ, khu vườn kiểu Nhật bên
ngoài cửa sổ hoa quả um tùm, cả không gian được bao phủ trong ánh đèn vàng mờ
ảo, tựa như một cõi mộng ấm áp tĩnh lặng.

Trình Dịch đeo tai nghe ngả người trên ghế xô pha, trong tay cuộn tròn một

cuốn sách, hơi thở chậm rãi đều đều, như đã ngủ say, Tiểu Bạch nằm rạp bên chân
cậu, nhìn thấy tôi lại gần còn vẫy vẫy đuôi.

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống sàn nhà bên cạnh xô pha, ôm gối, chằm chằm

nhìn cậu ở một khoảng cách cực gần. Làn da trắng ngần dưới ánh đèn êm dịu tỏa ra
màu sắc như ngọc như ngà, đôi lông mi khép hờ, bên dưới hốc mắt có một vệt xanh
nhạt. Tôi chợt nhớ ra cậu từng nói chiều nay mới về tới Đài Loan, từ Anh về Đài
Loan cộng thêm thời gian nối chuyến, đi về nhà, nói không chừng tên khó ưa này đã
gần một ngày một đêm không được chợp mắt.

Tôi không kìm lòng nổi, định xua đi nỗi mệt mỏi dưới mắt cậu, cánh tay mới

vươn nửa chừng, ngón tay đang co cụm của cậu chợt buông thõng, cuốn sách rơi
xuống, tôi giật mình đỡ lấy, nhẹ nhàng đặt xuống sàn. Tưởng Trình Dịch đã tỉnh,
nhưng cậu chỉ mơ màng ư a vài tiếng, mắt vẫn nhắm nghiền.

Trong ấn tượng của tôi, Trình Dịch luôn mím chặt môi, giờ đây khi ngủ say

đôi môi ấy mới buông lơi hé mở, hệt như một đứa trẻ, hàm răng trắng tinh thấp
thoáng sau khóe miệng, không kiêu ngạo, không lườm nguýt, không cằn nhằn, dáng
vẻ yên tĩnh ôn hòa thật giống thiên sứ.

Không thể tham lam hơn nữa, cảm ơn cậu đã quay về, dù cho cậu sẽ lại một

lần nữa ra đi.

Cảm ơn cậu đã quay về.
Tôi muốn nói với cậu câu ấy, muốn thì thầm bên tai cậu, nhưng lại sợ đánh

thức cậu, tôi nín thở, mỗi lúc một tiến tới gần hơn đồng thời không kìm được lòng
nhắm mắt, rồi khựng lại.

Xem ra cậu ngủ rất say, nếu vậy tôi chỉ hơi tham lam một tẹo, muốn chạm

vào bờ môi kia, có lẽ… không bị phát hiện đâu nhỉ?

“Phái nữ chủ động…” Ở khoảng cách hơi thở còn chưa kịp tan biến, cậu mở

mắt, giọng vô cùng tỉnh táo: “rất không hay đâu!”

Hỏng bét! Lại bị phát hiện.

Tôi mở mắt, nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.