SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 149

Không nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt cậu, tôi mới đủ dũng khí để nói

thành lời: “Để cậu một mình đứng đợi tớ trong công viên; xin lỗi, để cậu một mình
nuôi Tiểu Bạch. Còn nữa, xin lỗi… rất lâu sau tớ mới biết cậu cũng thích tớ.”

Tôi nói một mạch, không chắc cậu có nghe thấy câu cuối cùng hay không,

bởi tôi nói rất khẽ, gần như bị nhấn chìm trong tiếng máy sấy, đến chính mình còn
không nghe rõ.

Cậu vẫn chẳng ừ hử, chỉ có ngón tay lùa theo tóc tôi là chậm dần, khi sượt

qua bờ vai tôi, bàn tay ấy có vẻ dụng lực hơn, gần giống đang xoa bóp, khiến thần
kinh vốn căng thẳng của tôi dần được thả lỏng.

Thế giới rất yên ắng, chỉ còn tiếng vù vù của máy sấy tóc, vẫn còn nhiều

điều muốn nói, vẫn còn nhiều câu muốn hỏi, nhưng lúc này đây tôi lại không muốn
phá vỡ sự tĩnh lặng ấy. Dần dần, mí mắt chùng xuống, cơ thể mềm nhũn mơ màng
chỉ muốn được lăn ra ngủ, tôi chẳng thể cưỡng lại lực hấp dẫn, vô thức ngả người
về phía sau, Trình Dịch nhẹ nhàng đỡ lấy, tôi nhân tiện tựa vào lòng cậu, mơ màng
cảm giác có thứ gì đó ấm áp dịu dàng lướt qua lướt lại trên tóc.

Không muốn cử động, buồn ngủ quá, muốn được nằm trong lòng cậu ngủ

như thế này.

“Trình Dịch.”
“Ơi?” Giọng cậu kề sát bên tai.
“Xin lỗi…” không muốn làm kinh động cõi mộng, tôi gần như lí nhí: “sau

này tớ sẽ không để cậu lại một mình nữa…”

Men theo những sợi tóc buông dài, một cảm giác mềm mại, ấm áp, ẩm ướt,

chầm chậm rơi xuống cổ, mới đầu chỉ sượt qua tựa như chú chó nhỏ đang liếm láp,
không quá mạnh, nhưng giữa ranh giới thiêm thiếp ngủ, cái cảm giác ve vuốt nhồn
nhột, râm ran ấy thật sự nguy hiểm chết người. Như có ai đang cầm sợi lông vũ phe
phẩy, tất cả các đầu mút thần kinh đều tập trung lại quanh chỗ bị gãi, làn da nơi đó
bắt đầu căng lên, nhạy cảm khác thường, đến mức dù cho chỉ khẽ khàng như hạt
tuyết nhẹ rơi, cũng cảm thấy là nỗi giày vò bứt rứt tận đáy lòng.

Tôi hơi ngọ nguậy, muốn gạt bỏ cảm giác ngứa ngáy đó, nhưng càng bị ôm

chặt hơn, thứ ấm áp mềm mại kia đứng ỳ lại trên cổ bắt đầu không khách sáo,
chuyển sang mút thật sâu, rồi nghiến mạnh, không đau đớn ngay tức thì, về sau mới
từng chút, từng chút thấm vào da thịt, càng lúc càng trở nên mạnh bạo, trong đau
đớn còn kèm theo vị máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.