SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 159

Tôi nhìn đi nơi khác, liếc thấy trong góc có cặp tình nhân tí hon cấp hai đang

đút khoai tây cho nhau ăn.

“Trình Dịch cậu ăn khoai tây không?” Tớ đút cho…

“Không!” Cậu chẳng buồn ngẩng đầu lên, “Tớ không ăn thực phẩm rác.”
Miếng khoai tây đi được nửa đường, gượng gạo rẽ lối quay về miệng tôi.
“Thế sao cậu còn đến McDonald’s?”

“Tớ muốn tìm một chỗ để đọc sách.”
“Vậy, cậu có thể tới phòng tự học dưới tầng hầm thư viện mà!”
“Không khí dưới tầng hầm không tốt.”

“Vậy tự cậu đến đây là được, hẹn tớ làm gì?”
“Gọi đồ rồi không ăn rất lãng phí.”
Ồ, vậy nên gọi tôi đến để ăn, tôi quy nạp đưa ra kết luận: “Trình Dịch…”

“Ơi?”
“Muốn hẹn hò với tớ thì cứ nói thẳng ra!” Tôi từ tốn nở một nụ cười.
Trình Dịch ngẩng đầu nhìn tôi, thôi được tôi xin đính chính, thực chất là

lườm tôi, rồi lập tức cúi xuống: “Nghĩ quá rồi!”

Tôi không biết người khác nghĩ thế nào về phản ứng đó của cậu, nhưng ba

chữ ấy được tôi phân tích thế này:

“Đừng nghĩ quá, y như những gì cậu nghĩ ấy!”
Tôi nghĩ cái gì nhỉ?

Cuối cùng mình đã hẹn hò với Trình Dịch rồi. Ý nghĩ ngọt ngào.
Giang Giai Lăng đưa tôi một tấm vé xem phim.
“Hết sảy! Sao mày biết tao thích xem phim kinh dị?” Tôi sung sướng ôm

chầm lấy nó hôn hít, “Yêu bà xã chết đi được…”

“Buồn nôn chết mất!” Nó cạy tay tôi ra, vẻ mặt ruồng rẫy, “Muốn hôn đi mà

hôn giai nhà mày ấy!”

“Haizz! Tao nói mày nghe, tấm vé này mày đem đi tặng Trình Dịch.” Nó

dặn dò.

“Hả?” Sét đánh ngang tai, nước mắt suýt chút nữa trào ra, tôi vô cùng ấm

ức: “Tại sao phải đem cho Trình Dịch chứ? Sao mày có thể đối xử với tao như thế?
Tao muốn xem phim này lâu lắm rồi ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.