SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 20

Nếu nói, trái tim mỗi chàng trai đều có một nữ thần Thẩm Giai Nghi, vậy

thì, trong lòng mỗi cô gái cũng đều có chàng hoàng tử Lớp trưởng. Từ nhỏ đến lớn,
lớp trưởng trong ấn tượng của tôi đều là những sinh vật tỏa ánh sáng lấp lánh.

Anh trai tôi là lớp trưởng, tên Vương Hiểu Phong, hơn tôi hai tuổi. Từ nhỏ

đến lớn, cúp và bằng khen của anh nhiều đến mức phải mang vào kho cất, còn phân
môn chia loại đủ kiểu! Có lẽ khuyết điểm duy nhất trong đời anh chính là đứa em
gái kém cỏi tôi đây. Các thầy cô trong trường hay nhìn tôi rồi nói: “Vua Thuấn là
người thế nào? Ta là người thế nào? Nếu như lập chí cố gắng thì ta cũng được như
thế”

(1)

, “Trời đã sinh ta ắt có đất dụng”.

(1) Lời của Nhan Hồi, trích trong Mạnh Tử, Đằng Văn Công Chương Cú.

Tôi nghĩ họ có ý cổ vũ tôi. Vậy nên, tôi hỏi anh, làm sao để làm được lớp

trưởng? Hoặc, làm thế nào mới trở thành học sinh ưu tú bước trên con đường rộng
lớn thênh thang?

“Không cần quá chăm chỉ đâu!” Anh tôi nhíu mày, như thể chưa từng nghĩ

tới câu hỏi này, “Nhìn qua là nhớ rồi!”

Khó trách đời tôi chẳng thể nào làm nổi lớp trưởng.
Tôi thường nghi ngờ, liệu có phải mình được nhặt ngoài đường hay đột biến

gien, hoặc thuộc dạng bị bệnh viện trả nhầm không, nếu cùng bố mẹ sinh ra, tại sao
đầu óc lại khác nhau đến thế?

Có lần cả nhà đi du lịch, tôi say xe nôn vào người anh, anh chỉ thẳng mặt tôi

quát: “Vương Hiểu Hạ! Bố mẹ mày sinh mày ra không có tiểu não à? Đường bằng
phẳng thế cũng nôn."

Sao vậy? Lẽ nào bố mẹ em không phải bố mẹ anh?
Nỗi hoài nghi này tồn tại trong lòng lâu dần, cộng với trí tưởng tượng thêm

mắm giặm muối, tôi đi đến kết luận “Mình có lẽ không phải do bố mẹ sinh ra".

Vừa lên tiểu học, một hôm sau khi ăn trưa xong, bàn tay yếu ớt vụng về của

tôi đang nỗ lực làm bài thì, “Mày viết thể loại giun dế gì thế kia!” anh tôi vơ lấy cục
tẩy xoẹt, xoẹt, xoẹt ba tiếng, vụn tẩy bay tứ tung, vở bài tập ngữ văn của tôi trắng
xóa cả mảng.

“Não mày để ở trường không mang về hả? Quên sạch những gì thầy dạy rồi!

Câu này cả câu này nữa, sai hết!” Lại ba tiếng xoẹt, xoẹt, xoẹt vang lên, vụn tẩy
vung vãi, vở bài tập toán của tôi cũng trắng trơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.