SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 243

đầu, chắc anh không hiểu lầm điều gì đâu nhỉ?” Trình Dịch nhếch miệng, nheo mắt
chằm chằm nhìn tôi, có thứ ánh sáng thấp thoáng ẩn nấp sau hàng lông mi anh.

Thôi được, tôi thừa nhận trước khi đến viện kiểm sát từng nảy ra suy nghĩ

không thuần khiết, dưới ánh đèn và bầu không khí tuyệt vời, dù cho có xảy ra
chuyện gì tôi cũng sẽ không ngăn cản đâu.

“Chỉ là tôi...” không tài nào chịu đựng được ánh mắt ấy, tôi gắng gượng

ngẩng đầu nhìn anh, “muốn nhanh chóng giải quyết vụ này thôi!”

“Bây giờ, không có ý gì khác,” tôi nhấn mạnh: “chỉ mỗi chuyện tai nạn!”
“Vậy chuyện khi xưa, có nên tiện thể giải quyết luôn không?” Anh hỏi.

“Tôi tưởng, hai ta đã chia tay từ lâu rồi, không phải sao?”
Tôi kiêu ngạo nhắc nhở anh.
Nụ cười tắt lịm trên khuôn mặt Trình Dịch, anh im lặng chăm chú nhìn tôi,

nhìn tôi làm một con thú giãy chết.

“Hồi học năm ba, tôi đem lòng yêu Bưởi, anh đi làm sinh viên trao đổi,

chúng ta cứ vậy chia tay thôi!” Tôi cắn môi.

Trình Dịch im lặng hồi lâu, đưa tay khẽ vuốt vết răng tôi vừa cắn vào môi

dưới.

“Em thực sự cho rằng anh tin điều đó sao?” Anh thoáng thở dài.

“Anh đi làm sinh viên trao đổi, không phải vì tin rằng em đã yêu Bưởi, mà

vì em thà lừa anh cũng phải đẩy anh ra xa.”

“Đến khi anh quay lại Đài Loan em đã không còn ở đây nữa, em ép mình từ

bỏ anh, cũng ép anh phải từ bỏ em, em có từng hỏi lựa chọn thực sự của anh là gì
chưa?”

“Em sợ mình bị tổn thương, nên làm tổn thương anh và Bưởi trước, sau đó

bỏ chạy. Vương Hiểu Hạ, em cứ tưởng chỉ cần chạy trốn thì không phải chịu trách
nhiệm sao?”

Hóa ra, tất cả mọi chuyện, Trình Dịch sớm đã biết cả rồi, việc gì anh cũng

biết!

Tôi bần thần nhìn Trình Dịch, nỗi đau khổ và bi thương đóng băng đã lâu

trong tận sâu đáy lòng từ từ tan chảy theo tiếng anh nói, cuồn cuộn trào dâng, thình
thịch va đập nơi lồng ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.