SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 246

Cô ta nhìn sang Trình Dịch, giọng không giấu nổi vẻ thân mật: “Đúng rồi,

mình dặn hiệu bánh gửi một thùng bánh cưới đến chỗ cậu, sáng mai cậu bảo trợ lý
gửi hộ mình đến..., chiếu theo bản danh sách mình gửi fax ấy.”

“Mình không nhận được.” Trình Dịch ngắt lời cô ta, nhưng mắt lại chĩa về

phía tôi.

“Không nhận được? Sao có thể chứ... vậy phải làm sao?” Lý Tuyết Nhi

thoáng cau mày, trầm ngâm hồi lâu.

Quả thực không muốn bị kẹt vào đề tài này, tôi tìm khe hở chuẩn bị bỏ chạy:

“Tôi đi trước đây.”

“Vương Hiểu Hạ!” Lý Tuyết Nhi gọi lại: “Có cần đưa cậu về không? Dù sao

cũng tiện đường.”

“Không cần.”

***

Tôi bắt taxi, về đến nhà đã rất muộn.

Lúc tắm rửa, nhìn vào tấm gương trong phòng tắm, tôi thấy những chỗ bị

Trình Dịch gặm nhấm trên cổ vẫn rơm rớm vết máu. Khi ấy hoàn toàn không cảm
thấy đau, vậy mà giờ đây chỉ khẽ chạm vào nước, đã trào lên một nỗi đau thấm thía.

Lục đi lục lại trong ngăn kéo, tìm mãi vẫn không thấy thuốc để bôi.
Tôi kiệt quệ đổ gục xuống giường, để mặc nỗi đau lan rộng, bành trướng

phóng đại vô hạn, giống như một tấm lưới bao trùm lên cơ thể.

Trong cơn mơ màng có một âm thanh rạch toang tấm lưới, di động đang

cắm sạc réo chuông.

“Ê, không phải bảo đi ăn đêm à?” Giọng giận dỗi, nhưng vẫn không che

giấu được âm cuối cao vút, “Nói không giữ lời, cẩn thận được lợi nuốt lời như
không.”

“Tao tắm xong không muốn ra ngoài nữa.” Nghe thấy tiếng cười của Bưởi ở

đầu bên kia, tôi mỉm cười, “Nếu lát nữa có ai đó tốt bụng đem đồ ăn đêm đến, tao
nhất định sẽ cảm động phát khóc.”

“Lát nữa tao đi ngủ rồi, ai quan tâm đến mày!” Bưởi nói: “Nhưng mà, bây

giờ, có người tốt bụng vừa khéo đi ngang qua nhà mày, còn đem theo cốt lết gà
nướng cùng bia nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.