SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 253

Não bộ chưa kịp phản ứng, câu thoại ấp ủ lâu ngày đã buột ra: “I cannot

accept your proposal!

(3)

(3) Em không thể chấp nhận lời cầu hôn của anh!

Không đúng, đáng lẽ trước tiên tôi nên hỏi: “Tại sao anh lại ở Đài Loan lúc

này? Đến từ bao giờ?”

“Vừa đến hôm qua.” Giọng Leon thủng thẳng, “Nếu anh nói là vì em, vậy

câu trả lời ban nãy có thay đổi không?”

“Không.” Tôi trả lời không chút do dự.

“Young ladies often do not accept a proposal of marriage the first time

(4)

(4) Thông thường các cô gái trẻ sẽ không chấp nhận lời cầu hôn đầu tiên.

Tôi nhận ra lời Leon chính là câu thoại kinh điển trong Kiêu hãnh và định

kiến, tôi phì cười, nói: “ That is not the reason

(5)

.”

(5) Đó không phải lý do.

“Lấy anh nhé!”
Rất lâu trước đây khi còn quá đỗi non nớt, có một chàng trai cũng từng nói

với tôi như vậy, bằng giọng chân thành, ôm một tình yêu thuần khiết không tì vết.
Vậy mà giờ đây, tình yêu ấy chi chít những vết rạn vỡ, liệu còn có thể nhìn rõ diện
mạo vốn có của nó hay không?

Tôi thở dài, nói: “Em sẽ trả lại nhẫn cho anh, giờ anh đang ở đâu?”
“Em giữ lại đi.” Leon nói tiếp, chẳng hề bận tâm.
Tôi thừ người vài giây, lập tức nói: “Em không cần, hơn nữa cái này quá quý

giá.”

“Là vì cậu ta sao?” Đột nhiên Leon ngắt lời tôi.
Cậu ta? Tim tôi bỗng đập mạnh.
“Không phải.” Răng như nghiến chặt âm cuối, tôi phủ nhận, nhưng ngữ khí

đã vạch trần tất cả.

Leon từng gặp Trình Dịch? Hóa ra hai người từng gặp nhau! Chẳng trách

Trình Dịch đã biết hết mọi chuyện!

“Ba năm trước, người đó từng đến tìm anh.” Leon ngừng lại một lúc như

đang suy nghĩ điều gì rồi mới nói tiếp: “Trong tay cậu ta có chứng cứ, nhưng lại
không có ý định tố cáo chúng ta, còn bảo anh đưa em đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.