SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 44

đẩy vội cô nàng ra. Lý Tuyết Nhi ngồi thẳng người dậy, lấy tay vuốt lại tóc mái
trước trán, lúc này mới nhận ra vị khách không mời mà tới.

Đầu tôi nhanh chóng lóe lên vài lời, định dùng để xua tan tình huống khó xử

này. Nhưng vài giây sau, chỉ nghe giọng mình gượng gạo nói: “Hi! Ha ha!”

“Trùng hợp thật đấy! Không ngờ lại gặp lớp trưởng ở đây!”
“Không có chuyện gì đâu... tạm biệt...”
Dứt lời, tôi vội vàng rời khỏi hiện trường, kéo Giang Giai Lăng chạy ra khỏi

nhà Lý Tuyết Nhi. Chạy được một đoạn, Giang Giai Lăng dừng lại, vùng mạnh khỏi
tay tôi.

“Vương Hiểu Hạ, sao mày chạy nhanh thế? Vừa nãy đã nhìn thấy cái gì?”

Giang Giai Lăng quả nhiên sinh lòng nghi ngờ.

“Làm gì có! Tao chẳng thấy gì cả!” Tôi chột dạ, vội lảng sang chuyện khác,

“Trời nóng quá, bọn mình đi ăn kem đi...”

Ăn xong kem, tôi tạm biệt Giang Giai Lăng, tha thẩn đi bộ về nhà, vừa đi

vừa nghĩ ngợi lung tung.

Trình Dịch và Lý Tuyết Nhi?
Tuy ông trời như trêu ngươi, từ đầu tới cuối không để hai người học chung

lớp, nhưng mối liên kết giữa họ chưa khi nào đứt đoạn. Ai nói “ở gần chùa được ăn
oản”? Tôi học cùng lớp với Trình Dịch đến năm năm, trước giờ chỉ nhận được hai
con mắt lườm nguýt từ cậu ấy.

“Này! Vương Hiểu Hạ!” Có người gọi tôi.

Tôi vội quay đầu, nhìn thấy Trình Dịch đang đứng dưới gốc cây bên đường,

mím chặt môi.

“Cậu... sao cậu lại đứng đây?” Tôi giật mình, “Không phải cậu đang tập đàn

ở nhà Lý Tuyết Nhi à?”

“Tớ có chuyện muốn nói với cậu.”

“Tớ không có chuyện gì để nói với cậu!” Tôi lùi lại sau mấy bước.
“Vậy cậu nghe tớ nói được rồi.” Cậu nhanh gọn hóa giải chiêu thức của tôi.
“Sao? Có chuyện gì?” Giọng tôi không chút thiện ý.

“Ừ thì, là chuyện... vừa nãy...” Trình Dịch lắp bắp.
“Chuyện nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.