SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 42

Nhưng, giờ nghỉ trưa hôm ấy, tại sao cậu lại chịu phạt giúp tôi? Cậu có thể

nói với lớp phó kỷ luật lon coca ấy do chính tôi làm rơi, chỉ vì đen đủi nên mới lăn
tới chỗ cậu.

Còn nữa... lần cả lớp đi du lịch, trên đường quay về, tôi mệt lả ngủ gục trên

vai Trình Dịch, trong lúc mơ màng có cảm giác cậu dịu dàng dịch vai, nhẹ nhàng
vén tóc vương trên mặt tôi, còn cả thứ xúc cảm mềm mại ẩm ướt nơi bờ môi...

Khoan! Xúc cảm mềm mại ẩm ướt?
Lẽ nào, Trình Dịch... đã hôn trộm tôi?
Hay, đó chỉ là ảo giác?

Tôi nằm rạp xuống bàn, tấm giấy khen mạ vàng lấp lánh nằm bên dưới mặt

bàn kính trông đến chói mắt, trong đầu tôi rặt hình bóng Trình Dịch cùng Lý Tuyết
Nhi đi xa dần, chẳng tài nào xua nổi.

Tôi thở dài thườn thượt, ném bút đấy, đi vào bếp lục lọi tủ lạnh tìm nước

giải khát, không ngờ bắt gặp ông anh chuẩn bị ra ngoài.

“Vương Hiểu Phong! Anh định đi đâu đấy?” Tôi lớn tiếng.

“Đến nhà bạn làm bài.” Anh vừa đáp vừa thắt dây giày, chẳng buồn ngẩng

đầu.

“Bạn học sao?” Một tia sáng bỗng lóe lên trong đầu, tôi từng gặp bạn học

của anh một lần, đường nét sắc sảo giống hệt con lai.

“Anh ấy có đứa em gái tên là Lý Tuyết Nhi đúng không?” Tôi hỏi.

“Sao mày biết?” Anh thấy lạ bèn hỏi vặn.
“Gần đây tiểu muội em chuyên tâm tu hành, bấm đốt ngón tay bói được

đấy.” Hi hi! Thế giới này thật nhỏ bé!

“Cẩn thận tẩu hỏa nhập ma!”

“Cái này anh không cần lo, người ta đạo cao một thước, em đây ma cao một

trượng!”

“Cũng đúng, anh quên mày vốn là tà ma ngoại đạo.” Anh trả treo với tôi vài

câu, rồi khoác áo bỏ đi.

Anh đi chưa đầy nửa tiếng, tôi và Giang Giai Lăng đã thập thò đứng trước

cánh cổng sắt chạm hoa lộng lẫy nhà Lý Tuyết Nhi.

“Hiểu Hạ... thế này ổn không? Liệu có làm phiền người ta không?” Giang

Giai Lăng bất an vặn vẹo ngón tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.