SA ĐỌA - Trang 33

CHƯƠNG III

T

ình thật, tôi rất đỗi đội ơn ngài đã tỏ ra chăm chú nghe tôi. Mà

câu chuyện đời tôi nào có gì phi thường đâu. Ngài đã để lòng lắng
nghe, thì đây, ngài nên biết rằng tâm trí tôi cũng có bận rộn chút ít tới
tràng cười nọ mấy ngày trời, rồi sau, tôi quên hẳn. Từng chặp tựa hồ
như tôi cũng có nghe nó bật thé đâu đó trong tâm hồn. Nhưng thường
thì tôi vẫn nghĩ đến nhiều việc khác mà không cần gắng gượng mấy.

Tuy vậy, tôi cũng buộc phải nhìn nhận rằng, kể từ buổi ấy, tôi không

còn rảo dài theo bờ sông ở Paris nữa. Những lần ngồi trên xe nhà hay
trên xe buýt băng ngang qua cầu, tôi hằng cảm nghe một thú lặng im
se thắt trong lòng. Tôi rạo rực chờ đợi, hình như vậy. Nhưng khi đã lọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.