SA HUỲNH - Trang 108

Chu Sa Lan
SA HUỲNH

Chương 11

Đang lui cui bửa củi nơi sân sau Sa Huỳnh nghe có tiếng cười nói lao xao.
Bước ra ni cô hơi ngạc nhiên khi thấy ông lính già dẫn đầu một toán lính
đang đi tới.
- Im... Mấy thằng bây im miệng... Đây là chùa chiền chớ không phải chợ
búa đâu mà om xòm...
- Mô Phật... Bần ni xin hỏi...
Chấp tay xá ni cô ba xá thượng sĩ Minh nghiêm giọng.
- Thưa ni cô... Ông đại úy của tôi...
Thấy được thắc mắc của ni cô ông ta tươi cười giải thích.
- Đại úy Hoàng của tôi...
Sa Huỳnh từ tốn thốt.
- Mô Phật... Đại úy Hoàng... Ông Hoàng...
- Dạ dạ... Đại úy Hoàng bảo tôi dẫn lính lên đây để sửa lại chùa...
- Cám ơn ông... Ông thấy việc gì cần làm cứ làm...
- Trời ơi... Cái cô ni cô này đẹp hết sẩy mà đi tu uổng quá...
- Mày nói đúng đó... Ni cô mà trẻ quá... Đẹp thấy muốn xỉu…
- Tao nghĩ đại úy của mình mê...
- Xuỵt... Mày nói lớn quá ổng nghe được ổng cạo đầu mày...
Lính xì xầm. Sa Huỳnh đỏ mặt khi nghe những lời xì xầm của mấy người
lính quỷ quái. Thượng sĩ Minh cũng nghe được nhưng tảng lờ. Ông phân
công lính khai quang cỏ dại mọc tràn lan, bửa củi, xách nước còn bao nhiêu
lợp lại mái nhà, cổng chùa, dựng lại mấy cây cột xiêu vẹo.
- Mô Phật... Bần ni xin được hỏi đại úy Hoàng là gì của ông?
- Thưa ni cô... Ổng là đại đội trưởng... Ổng chỉ huy một trăm mấy chục
người...
- Mô Phật... Chắc ổng đánh giặc giỏi lắm?
- Số dách thưa ni cô... Ổng đánh giặc giỏi mà cũng thương lính lắm...
Ngừng lại giây lát Minh cười tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.