SA HUỲNH - Trang 114

Tâm hồn của người ni cô của ngôi chùa Sa Huỳnh giờ đang bị xẻ làm đôi.
Nửa tục nửa tu. Ông nghe rõ chưa ông Hoàng. Chắc ông mừng lắm phải
không ông đại đội trưởng...
Hoàng ấp lá thư vào ngực. Hai mắt lim dim anh mỉm cười cảm thấy ấm áp
vô cùng. Anh cảm thấy bàn tay vô hình của Sa Huỳnh đang mân mê vết sẹo
nơi ngực, làm lành đi vết thương tình yêu đang chảy máu của một kẻ si
tình.
- Ông Hoàng... Hôm qua tôi và sư cụ vừa ăn cơm vừa chuyện trò. Có lẽ vui
miệng nên người mới kể cho tôi nghe những mẫu đối thoại giữa ông và sư
cụ. Đây là một câu mà tôi còn nhớ. " Một lần bắt gặp ông đang cầm cuốn
kinh, dường như là kinh Pháp Hoa, sư cụ mới hỏi.

- Thí chủ đang đọc kinh Pháp Hoa?
Nhìn sư cụ ông cười trả lời.
- Không... Tôi chưa hề đọc kinh Pháp Hoa...
Nhìn cuốn kinh ông đang cầm trong tay sư cụ hỏi.
- Thế cái gì thí chủ đang cầm trong tay?
Đưa cuốn kinh Pháp Hoa lên ông cười hỏi.
- Sư cụ gọi cái này là kinh Pháp Hoa à?
Kể xong câu chuyện sư cụ nghiêm nghị nói với tôi.
- Hoàng...
Sư cụ gọi ông như thế.
- Hoàng có cái chân tâm... Nếu tu Hoàng mau ngộ lắm...
Tôi cười nghĩ thầm trong trí.
- Ổng mà tu gì... Yêu người tu thời có...

Hoàng ngừng đọc để đốt điếu thuốc. Anh cảm thấy vui vui vì những lời nói
dí dỏm của Sa Huỳnh. Một kẻ tu hành như nàng mà viết ra những lời như
thế kể ra cũng lạ lùng và mới mẻ. Anh nhớ tới chuyện các thiền sư Phật
giáo bên Nhật cũng lấy vợ và có con cái như người thường. Anh ước gì Sa
Huỳnh cũng bắt chước chuyện đó. Hớp ngụm cà phê đen, hít hơi thuốc
xong từ từ nhả khói ra anh đọc tiếp lá thư thật dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.