SA HUỲNH - Trang 126

Sáu mươi ba người lính im lặng. Lát sau hạ sĩ nhất Bính, tiểu đội trưởng
mới lên tiếng.
- Em có gia đình ở Đà Nẳng nhưng em sẽ theo đại úy về Sài Gòn...
Binh nhất Kim mếu máo.
- Đại úy đừng bỏ tụi em nghe đại úy... Tụi em sẽ đi với đại úy về Sài Gòn...
Hoàng gật đầu quả quyết.
- Tôi hứa với các anh em là mình sẽ về tới Sài Gòn...
Nói chuyện với lính xong Hoàng bàn với Chinh và bốn trung đội trưởng.
- Mình cần xe... Mình phải tới Sa Huỳnh nội trong ngày hôm nay. Chậm trễ
tụi nó chiếm Mộ Đức hoặc Đức Phổ, Tam Quan là mình kẹt cứng... Lên
Chu Lai cũng không được mà về Qui Nhơn cũng không được...
Hiểu ý bốn trung đội trưởng cho lính xục tìm. Gần năm giờ sáng Hoàng
được Hân báo là đã tìm được chiếc xe đò. Tờ mờ sáng chiếc xe đò lặng lẻ
rời Quảng Ngải. Tám giờ sáng xe chạy qua thị trấn Sông Vệ nằm bên cạnh
bờ sông.
- Anh tính sao?
Chinh hỏi nhỏ Hoàng trong lúc xe chạy trên đường số 1. Đốt điếu thuốc
Bastos quân tiếp vụ Hoàng trầm ngâm.
- Mười giờ mình tới Mộ Đức. Từ Mộ Đức vào tới Đức Phổ phải mất ba
tiếng đồng hồ nếu không có gì trục trặc...
Quẹt diêm đốt điếu thuốc xong Hoàng mời Chinh điếu thuốc bastos xanh.
Bập bập mấy hơi Chinh liếc nhanh cấp chỉ huy. Khuôn mặt xạm nắng của
người đại đội trưởng đầy ưu tư và lo nghĩ.
- Từ Đức Phổ vào tới Sa Huỳnh mới là đoạn đường gay go nhất. Tới Sa
Huỳnh là mình có thể thở được rồi...
Chinh nhìn cấp chỉ huy dò hỏi. Nhả khói từ từ Hoàng cười nhẹ.
- Chinh nhớ lúc mình còn ở Sa Huỳnh không?
Chinh gật đầu im lặng. Quay sang nhìn Chinh Hoàng nghiêm giọng.
- Đại đội của mình khó vượt qua đèo Bình Đê lắm. Thế nào địch cũng đóng
chốt...
Chinh hiểu. Biết tin lính quốc gia tháo chạy địch sẽ chiếm đèo Bình Đê để
chặn đường rút lui. Dẫn đại đội chỉ có mấy chục người để vượt qua đèo là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.