SA HUỲNH - Trang 152

Chu Sa Lan
SA HUỲNH

Chương 15

Chiếc ghe đánh cá chầm chậm lướt sóng. Bốn ngày trôi qua. Nhờ hồi nhỏ
đã đi đánh cá nên Bền khá thông thạo chuyện đi biển. Ghe lớn nhưng lại
phải chở nặng thành ra không chạy nhanh được. Vả lại vì không thuộc
đường do đó Bền phải cho ghe chạy rất gần bờ để khỏi bị lạc đường.
- Phan Rang đó đại úy...
Bền giơ tay chỉ một khu sáng mờ xa xa trong bờ. Ánh sao lóng lánh trên
nền trời đen thẳm. Nước biển lấp lánh. Mở ba lô Hoàng lấy ống dòm nhìn
vào bờ. Ánh lửa chớp tắt. Dường như có tiếng ì ầm vọng lại.
- Chinh...
- Đại úy gọi tôi...
- Tôi nghe như có tiếng nổ...
Lắng nghe hồi lâu Chinh lên tiếng.
- Tiếng đại bác... Có lẽ trong đó đánh nhau dữ lắm...
Dinh, Hân và Vũ cũng đều nghe được tiếng đại bác nổ ì ầm xen lẫn với
tiếng phi cơ gầm thét. Tất cả lính biệt động trên ghe thấy đèn máy bay nhấp
nháy trên trời đêm.
- Chinh nhìn thử...
Hoàng đưa ống dòm cho người đại đội phó của mình. Chinh rê ống dòm
quan sát thật lâu rồi từ từ lên tiếng.
- Đang đánh nhau ở trong đó...
Nói xong anh nhìn cấp chỉ huy của mình. Hoàng hỏi nhỏ.
- Hôm nay mùng mấy rồi?
Liếc nhanh đồng hồ đeo tay của mình Chinh trả lời.
- Mồng 8 thưa đại úy...
Nhìn mấy chục người lính quần áo xác xơ, súng ống dơ bẩn, đạn dược
không có, cộng thêm vẻ mệt mỏi hiện ra trên khuôn mặt hốc hác thất thần
Hoàng khẽ thở dài. Anh không thể dẫn những người lính như thế này để
tham gia một trận đánh nào nữa. Họ cần phải được nghỉ ngơi và trang bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.