SA HUỲNH - Trang 153

đầy đủ trước khi tung ra trận địa.
- Mình về Vũng Tàu... Sau đó tôi sẽ liên lạc với tiểu đoàn hoặc bộ chỉ huy
trung ương...
Lính reo hò khi biết tin vui này. Hoàng dấu kín niềm vui của mình. Cầm lấy
ly cà phê đen và điếu thuốc của Đăng cho anh lặng lẻ tới ngồi nơi mũi tàu.
Anh muốn được yên tịnh để suy nghĩ. Anh mừng vui vì biết mình sẽ gặp lại
Sa Huỳnh. Tuy nhiên bên cạnh đó anh lại có một ưu tư khác. Chiến trận
đang tới hồi khốc liệt và địch quân đang có nhiều ưu thế. Quân số đông
hơn, vũ khí nhiều hơn, tinh thần chiến đấu tăng cao vì liên tiếp thắng trận,
địch quân đang và sẽ tung toàn lực để giải quyết chiến tranh. Sau khi vùng
2 và vùng 1 xụp đổ là tới phiên vùng 3 và nhất là Sài Gòn phải trực tiếp đối
diện với lửa đạn. Hàng chục sư đoàn chính qui trang bị đầy đủ vũ khí sẽ tấn
công vào Bà Rịa, Long Khánh, Bình Dương và Biên Hòa để mở đường vào
Sài Gòn. Sau những cuộc rút lui hổn loạn, vô trật tự Hoàng biết quân lực
của anh đã mất đi cái thế mạnh để có thể ngăn chận địch quân. Vị đại úy trẻ
tuổi lắc đầu thở dài không muốn suy nghĩ thêm một vấn đề mà anh biết
vượt qua khỏi tầm tay của mình. Anh muốn tâm hồn được thư thả. Hình
ảnh của Sa Huỳnh hiện ra nhạt mờ lung linh. Nụ cười ngời sáng tình yêu.
Giọng nói có chút gì âu yếm và tình tứ. Người ni cô đang từ từ trở về con
người với mơ mộng, lãng mạn. Đó là con người thực, con người của tục
lụy. Đốt thêm một điếu thuốc, uống cạn ly cà phê xong Hoàng nằm lăn ra
sàn ghe dơ bẩn và hôi hám. Tuy nhiên dường như anh không ngửi được
mùi hôi hám này vì đang từ từ chìm vào trong giấc ngủ thật bình yên.
- Mô Phật... Tôi vui mừng gặp lại thiếu úy...
Sa Huỳnh vui vẻ lên tiếng chào khi thấy Quốc. Người trung đội trưởng
cười nói thân mật.
- Thưa ni cô... Tôi tới thăm ni cô và cũng để từ giã để về Sài Gòn...
- Mô Phật... Tôi cầu xin đức Phật từ bi sẽ che chở cho ông...
- Cám ơn ni cô... Ni cô có cần gì không xin vui lòng cho tôi biết...
- Mô Phật... Tôi chỉ xin hỏi thăm về đại úy Hoàng... Chắc ông có nghe biết
một vài tin tức về đại úy Hoàng...
Liếc nhanh ni cô Sa Huỳnh Quốc lắc đầu thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.