SA HUỲNH - Trang 169

vì lạnh Hoàng hồi tưởng lại lần đầu tiên mình đặt chân lên ngôi chùa nhỏ.
Tất cả mọi điều xảy ra sau này bắt đầu từ hành động đó. Nếu không gặp Sa
Huỳnh ngày hôm đó có lẽ anh không nằm đây. Tất cả chỉ là sự tình cờ, sự
đẩy đưa không báo trước, chữ duyên hay là định mệnh? Không có câu trả
lời thỏa đáng.
Sáu giờ sáng. Sương mù dày đặc. Khí rừng bốc ra lạnh căm. Lính thức dậy
ăn uống thật no xong Hoàng ra lệnh lên đường. Hai mươi hai người chia
làm hai toán đi cách nhau không xa lắm vì sợ bị lạc. Càng gần tới Bà Râu
họ càng thêm thân trọng và đi chậm lại. Dấu chiến trận còn đầy với vết xe
tăng, hầm hố của đại bác nổ và xác người chết. Có xác cụt đầu. Có xác mất
tay. Có xác đứt nửa người. Có xác chết nằm ngửa, nằm xấp, dựa vào gốc
cây. Mùi máu bốc lên thum thủm.
Há bịt mũi.
- Thúi quá...
Tửng làm khinh binh đi đầu vì thuộc đường. Nó dẫn đại đội đi theo đường
mòn, xuyên qua hẻm núi, lội qua hai con rạch lớn, luồn qua rừng cây rậm
rạp và lắm lúc chui qua các hang đá. Khoảng hơn một giờ đại đội dừng lại
khi gặp đường rầy xe lửa. Sau khi vượt qua đường rầy xe lửa, đi một đoạn
họ lại thấy quốc lộ 1. Con đường vắng tanh. Mấy chiếc quân xa bị cháy
xám đen. Thây người chết nằm rải rác. Hầm hố vỡ tung. Vỏ đạn vương vải
khắp nơi.
- Sao không thấy thằng bộ đội nào hết trơn vậy tía?
Há thì thầm hỏi Bảnh.
- Chắc tụi nó kéo về Phan Rang ăn mừng chiến thắng rồi...
Khoảng bốn giờ chiều Tửng dừng lại bên cạnh bờ sông nhỏ đầy nước.
Đứng trên bờ nó nói với Hoàng.
- Đại úy... Đây là sông Bóng Nho... Mình còn cách Vĩnh Huy chừng ngày
đường...
Chỉ tay vào ngọn núi không cao lắm ở trước mặt chừng cây số nó nói tiếp.
- Đó là núi Chùa. Sau khi qua khỏi núi Chùa mình theo con đường mòn tới
núi Bà Đương rồi lội qua sông Nước Ngọt mới tới Vĩnh Hy...
Vì đã xem bản đồ trước cho Hoàng biết Tửng đi đúng đường. Anh ra lệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.