SA HUỲNH - Trang 18

Chu Sa Lan
SA HUỲNH

Chương 3

Bảy giờ sáng. Chút sương mù giăng giăng trên vách núi sừng sững. Không
gian im vắng. Ngồi tựa lưng vào thân cây Hoàng uống từng ngụm cà phê
đen. Đốt điếu thuốc, hít hơi dài anh lơ đểnh nhìn cảnh vật của làng Sa
Huỳnh. Đúng như lời Bung nói ngôi làng nhỏ bé và vô danh này không còn
lại bao nhiêu người cư ngụ. Thanh niên thời đi lính. Đi lính đây có nghĩa là
theo bên này hoặc bên kia. Bên này là đi lính quốc gia còn theo bên kia là
đi lính cộng sản. Con gái cũng chẳng có mấy người. Đa số đã có chồng
hoặc vào tận Phù Cát, Qui Nhơn hay Chu Lai để làm việc. Chuyện đánh cá
hay làm muối biển chỉ dành cho người đứng tuổi và ông già bà lão. Sau khi
đánh bật một trung đội Việt Cộng ra khỏi Sa Huỳnh Hoàng và binh sĩ được
lệnh giữ an ninh cho tới khi nào có lệnh mới. Không có chuyện gì làm
Hoàng và trung đội lân la vào nhà dân làm quen. Ba ngày qua Hoàng chỉ có
việc đọc sách, ăn ngủ hay tắm biển.
Nắng lên mang chút ấm áp. Sương mù cũng tan dần. Hớp ngụm cà phê cuối
cùng, hít hơi thuốc rồi nhả khói ra từ từ Hoàng nhìn lên đỉnh đồi. Thấp
thoáng trong cây và chút sương mù giăng anh thấy mái nhà rêu mốc.
- Nhà ai trên đó vậy Há?
Hoàng đưa tay chỉ về hướng đỉnh đồi. Ngước lên Há cười ha hả.
- Chùa... Ông thầy... Dân họ nói có một ngôi chùa ở trên đó...
- Mày có lên đó lần nào chưa?
Há lắc đầu. Liếc nhanh cấp chỉ huy nó cười chúm chiếm.
- Không... Trung úy đã dặn là cấm xâm phạm vào các nơi linh thiêng nên
tụi này đâu có lên. Vả lại bộ đi tu sao mà lên đó trung úy...
Bỏ tàn thuốc rơi xuống đất xong lấy giày dẫm lên Hoàng cười đùa.
- Cỡ mày mà đi tu gì...
Há cười hả hả.
- Ông thầy nói đúng đó... Hay là ông thầy lên thăm chùa đi. Em thấy ông
thầy có căn tu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.