SA HUỲNH - Trang 39

mộng tưởng. Đêm đêm nằm bên bờ ao, vũng nước, nhìn trời sao lấp lánh,
tôi mơ, tôi mộng một đời sống bình yên, một tình yêu mật ngọt chín mùi.
Tôi cũng biết đời lính gian truân và ngắn ngủi cho nên chỉ xin được sống
một ngày trọn vẹn... Trở về sau những chuyến hành quân tôi hi vọng nhận
được thư của ni cô như đứa bé ngồi nhà chờ mẹ đi xa mang quà về cho
mình. Thưa ni cô... Tôi nhớ vô cùng bữa cơm chay với đậu hũ kho. Bữa
cơm tuy đạm bạc song đầy săn sóc. Tuy nghèo song giàu tình tự luyến
thương. Tôi nhớ chén trà cúc mà mỗi lần nhìn vào tôi thấy khuôn mặt của
ni cô lung linh nhạt mờ. Tôi nhớ tới lần từ giã. Lần nắm tay đầu tiên và sau
cùng. Gây trong lòng tôi những mê man, đắm đuối ngàn đời không thể lãng
quên...
Bù Đốp... Ngày... tháng... năm... Thưa ni cô... Không biết tôi đã gửi cho ni
cô bao nhiêu thư rồi. Có lẽ nhiều, nhiều lắm, nhiều như lửa đang nung nấu
tim tôi. Một đêm dừng quân bên trảng tranh mênh mông. Sương lạnh ướt
vai. Tôi ngồi bó gối nhìn sao. Ý tưởng bừng cháy như hỏa châu đột nhiên
rực sáng trong bóng tối thâm u. Yêu... Tôi yêu... Thưa ni cô... Tôi yêu ni cô
từng sát na... Tôi yêu trong tiếng hú của hỏa tiển 122 sắp nổ trên đầu. Tôi
yêu ni cô trong tiếng nổ của súng M16. Tôi yêu ni cô trong ánh hỏa châu
bập bùng soi khuôn mặt hốc hác. Ánh mắt lạc thần sợ chết của người lính
trong trung đội. Tôi yêu ni cô trong nỗi sợ chết đầy ắp tâm não. Khi sờ tới
làn da lạnh ngắt và đôi mắt mở trừng của người lính bên cạnh. Tôi yêu ni
cô trong nỗi nhớ thương diệu vợi nhiều hơn cơn mưa rừng của vùng Tây
Ninh. Tôi yêu và tôi nhớ ni cô quay quắt lạ lùng. Nhớ một người yêu ngàn
đời cách ngăn. Nhớ một tình yêu sao quá nghiệt ngã, đòi đoạn. Tôi yêu một
kẻ tu hành nguyện dâng hiến đời mình cho phật pháp nhiệm mầu. Tôi yêu
làm chi một người có cuộc đời riêng biệt, cách ngăn. Không bao giờ cùng
tôi chung bước dù chỉ là một quãng đường đời ngắn ngủi. Tôi chỉ có mỗi
mong ước nhỏ nhoi. Trở lại chốn xưa, nhìn thấy ni cô một lần rồi ngàn đời
chia cách. Tôi không thể quấy rầy ni cô. Chúng ta mỗi người một ngả đời
để sống. Ni cô sẽ sống bình an trong ánh sáng nhiệm mầu của đức Phật.
Phần tôi... Tôi sẽ và tôi phải hoàn thành cái nghiệp chiến binh của mình với
niềm cô đơn gặm nhắm từng ngày. Một tình yêu mà mỗi lần nghĩ tới chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.