SA HUỲNH - Trang 56

thờ Phật còn ni cô Sa Huỳnh tọa thiền trong phòng riêng.
Hoàng thức dậy khi ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ dọi vào mặt. Gượng
ngồi dậy anh chống nạng đi ra sân. Đang đứng xúc miệng bên cạnh giếng
nước anh nghe có tiếng động là lạ. Tiếng động phát ra từ bãi đất trống sau
lưng chùa. Hơi ngạc nhiên Hoàng chống nạng ra xem. Anh ngẩn người khi
thấy cảnh tượng trước mắt mình. Đội trên đầu chiếc nón lá, mặc quần đen
và áo cánh, tay cầm cuốc Sa Huỳnh đang cuốc đất. Quần đen xắn khỏi đầu
gối, áo cánh không có tay, mồ hôi nhễ nhại trên mặt ni cô lom khom làm
việc.
- Sa Huỳnh làm gì vậy?
Nghe tiếng hỏi ni cô chợt ngẩng đầu lên. Thấy Hoàng ni cô cười vui.
- Ông thức dậy rồi à... Tôi đang cuốc đất để trồng bắp... Ông nhìn gì vậy?
Sa Huỳnh hỏi khi thấy Hoàng nhìn mình chăm chú. Hoàng lắc đầu cười
gượng. Sa Huỳnh cúi nhìn xuống ngực và mặt đỏ bừng lên vì mắc cỡ. Nàng
mặc chiếc áo cánh mỏng manh và lại không có nịt ngực cho nên phô bày
đôi nhũ hoa dưới ánh nắng mặt trời. Có lẽ quá thẹn thùng nàng buông cây
cuốc xong đưa tay che ngực.
- Ông... Ông...
Cười im lặng Hoàng chống nạng xoay người lại.
- Tôi gặp lại Sa Huỳnh...
Thở phào người ni cô vội vả khoác lên người chiếc áo nâu. Nàng nghe
người nóng bừng và tim đập thình thịch trong một cảm giác lo âu, thẹn
thùng và kích thích.
- Mô Phật... Ổng có thấy chưa?
Sa Huỳnh hỏi thầm trong trí.
- Chắc ổng thấy rồi cho nên...
Nghĩ tới đó Sa Huỳnh cảm thấy người nóng ran. Bỏ cây cuốc nằm trên đất
ni cô tất tả bước vào hậu liêu. Vừa bước vào cửa ni cô thấy Hoàng đang
ngồi uống nước trà.
- Tôi dọn cơm cho ông ăn nghe...
- Tôi không đói... Sa Huỳnh làm vườn xong rồi à...
Mặt đỏ bừng lên Sa Huỳnh liếc nhanh Hoàng. Thấy ông lính vẫn giữ cử chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.