SÁCH NẤU ĂN DƯỠNG SINH OHSAWA - Trang 42

32 | Thu-Ba




trong lúc bị khủng hoảng về tinh thần, vì bệnh quỷ thì đã
có thuốc tiên.
Viết đến đây, tôi hồi tưởng lại những ngày nằm than
khóc vì những cơn đau làm nhức đau mình mẩy, tay
chân tê mỏi rã rời, bụng quặn từng hồi, ngộp thở, lưỡi
khô đắng, uống thuốc vào thì dợn ra hết, ngồi xuống thì
xây xẩm mặt mày, đứng lên thì té xuống... Thấy chồng ảo
não, con thơ ngơ ngác, hạnh phúc gia đình tan rã trong
bóng tối rùng rợn của địa ngục trần gian. Thật là như
một cơn ác mộng. Nhưng số tôi chưa dứt, vẫn còn phải
sống để trả nghiệp, để uống đủ các thứ thuốc Tây, thuốc
Tàu để cho cạn hết túi tiền. Các lương y đều chịu đầu
hàng, cho là tâm bệnh không thuốc nào chữa nổi và
không muốn chữa nữa, dầu tôi có muốn tiếp tục theo họ
thì cũng chẳng còn tiền. Tình trạng bi đát như thế kéo
dài hàng chục năm cho đến ngày tôi được diễm phúc gặp
phương pháp trường sinh, chỉ trong vòng một tháng cuộc
đời tôi bỗng nhiên thay đổi hẳn từ thể chất đến tinh
thần. Tôi ước mong các người bị bệnh nan y, bị nhà
thương phế thải, đã tuyệt vọng, hãy can đảm đọc
những dòng chữ này mà áp dụng kiên trì phương
pháp, ăn gạo lứt muối mè một thời gian thử xem
những lời tôi nói có ngoa không?

Theo nguyên lý Âm Dương, cái gì có bề mặt ắt có bề

trái, người càng đau nhiều có hi vọng sẽ lành hẳn, người
khổ sẽ được sung sướng, người giàu sẽ không giàu mãi...
(nếu không làm phước). Tôi tin như thế, như có ban
ngày thì cũng có ban đêm vậy. 27 năm nay tôi sống một
cuộc đời mới, không còn lo âu về vật chất về bệnh hoạn,
mỗi ngày mỗi thấy mới thêm (nhật tân nhật nhật tân),

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.