SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 118

Austin và Kayla hỏi ta tới tấp về Olympus, cuộc chiến với Gaea, rồi

cảm giác từ làm thần đến làm người thế nào. Ta biết chúng không có ý hỗn
xược. Là con của ta, nên chúng mặc nhiên sở hữu sự tinh tế tuyệt đỉnh.
Nhưng những câu hỏi chúng đặt ra là lời nhắc nhở đau đớn về tình trạng thê
thảm của ta.

Bên cạnh đó, thời gian càng trôi qua, ta càng nhớ ít hơn về cuộc đời

làm thần thuở xưa. Tốc độ suy thoái của các tế bào thần kinh hoàn hảo đạt
chuẩn vũ trụ trong đầu ta thật đáng báo động. Từng có thời, mọi ký ức đều
là tập tin âm thanh chất lượng cao. Giờ thì những bản thu âm đó giống mấy
ống sáp. Và tin ta đi, ta biết quá rõ về ống sáp. Chúng chả trụ được lâu với
cỗ xe mặt trời.

Will và Nico ngồi vai kề vai, vui vẻ trêu chọc nhau. Hai đứa tạo thành

một đôi dễ thương hết sức khiến ta bỗng cảm thấy cô độc. Chúng kích động
tâm trí ta nhớ về những ngày tháng tươi đẹp ngắn ngủi mà ta sẻ chia cùng
Hyacinthus trước lúc cơn ghen tuông ấy, tai nạn khủng khiếp ấy diễn ra...

"Nico," cuối cùng ta cũng cất tiếng, "đúng ra thì cậu phải ngồi ở bàn

của nhà thần Hades chứ?"

Cậu ta nhún vai. "Theo luật là vậy. Nhưng nếu tôi ngồi một mình ở

bàn của tôi, mấy việc kỳ quặc lại xảy đến. Sàn nhà nứt nẻ. Xác sống bò ra
và lang thang khắp nơi. Một dạng rối loạn tâm lý. Tôi không thể kiểm soát
nó. Tôi đã nói vậy với bác Chiron."

"Và cậu nói thật hả?" ta hỏi.

Nico mỉm cười, nụ cười quái đản giống hệt Hades. "Tôi có giấy khám

bác sỹ."

Will giơ tay lên. "Con là bác sỹ của cậu ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.