SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 129

Á thần duy nhất tại bàn nhà Athena giơ tay lên. "Chiron, cho cháu nói

cái này...Chúng ta vừa mất ba trại viên. Liệu tổ chức một cuộc thi vượt
chướng ngại vật nguy hiểm như vậy có thật sự sáng suốt không?"

Chiron mỉm cười khổ sở với cậu. "Hỏi hay lắm, Malcolm, nhưng cuộc

đua này sẽ không dẫn các cháu vào rừng, nơi mà ta tin là khu vực nguy
hiểm nhất. Thần rừng, nữ thần rừng, và ta sẽ tiếp tục điều tra các vụ mất
tích. Chúng ta sẽ không nghỉ ngơi cho tới ngày các trại viên mất tích được
tìm thấy. Tuy nhiên, trong thời gian ấy, cuộc đua hai người ba chân này có
thể giúp phát triển những kỹ năng làm việc nhóm quan trọng. Nó cũng giúp
mở rộng phạm vi hiểu biết của chúng ta về đại mê cung."

Từ đó đập vào mặt ta hệt mùi cơ thể Ares. Ta quay sang Austin. "Đại

mê cung? Cái mê cung của Daedalus hả?"

Austin gật đầu, những ngón tay cậu nghịch chuỗi hạt gốm của trại

đang đeo quanh cổ. Ta chợt nhớ về mẹ cậu, Latricia, cách cô ấy nghịch sợi
dây chuyền vỏ ốc khi giảng bài tại Oberlin. Chính ta cũng học môn lý
thuyết âm nhạc do Latricia Lake đứng lớp, dẫu cho sắc đẹp của cô ấy khiến
ta phân tâm.

"Trong cuộc chiến với Gaea," Austin nói, "mê cung đó đã mở lại. Kể

từ đấy, tụi con cố gắng vẽ bản đồ cho nó."

"Nhiệm vụ bất khả thi," ta bảo. "Và thần kinh nữa chứ. Mê Cung là

một tác phẩm có tri giác đầy tà ý!"

Như mọi khi, ta chỉ trích được vài mẩu ký ức ngẫu nhiên, nhưng ta

khá chắc cú rằng mình nói sự thật. Ta có nhớ Daedalus. Hồi xa xưa, vua
của Crete đã sai ông ta xây dựng một mê cung để nhốt quái vật Minotaur.
Nhưng, trời ơi, một mê cung đơn giản đâu đủ oách với nhà sáng chế tài ba
Daedalus. Ông ta phải thêm thắt cho Mê Cung của mình khả năng nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.